KHẢI HOÀN MÔN - Trang 488

- Sao, chưa đủ ư?

Kate chỉ lắc đầu.

- Bây giờ là mùa hạ. - Ravic nói - Lẽ ra không bao giờ nên qua những

buổi tối mùa hạ trong một hộp đêm. Mùa hạ là phải ngồi ngoài đường. Bên
một gốc cây, dù còm cỏi đến đâu, dù có bị bọc rào sắt cũng được.

Anh ngước mắt lên, và cái nhìn của anh chiếu thẳng vào cái nhìn của

Jeanne. Chắc cô đã vào trong khi anh đang gọi điện. Trước đó không thấy
có cô trong phòng. Bây giờ cô ngồi ở góc đối diện.

- Ta đi nơi khác vậy chị nhé? - Anh hỏi Kate Hegstroem.

- Anh muốn nói là đến chỗ nào có gốc cây còm cỏi? Tôi chẳng thiết lắm

đâu.

- Chị có lý. Vả lại rượu vodka này tuyệt ngon.

Giàn hợp xướng đã hát xong. Giàn nhạc bắt đầu chơi một điệu blues.

Anh thấy Jeanne đứng dậy để ra nhảy. Anh không trông thấy cô rõ lắm.
Cũng không thấy rõ cô đang nhảy với ai. Nhưng cứ mỗi lần ngọn đèn chiếu
quét qua sàn nhảy chùm ánh sáng xanh nhạt của nó, cô lại nổi lên trong ánh
đèn để rồi lại chìm vào bóng tối mờ mờ.

- Hôm nay anh có làm ca phẫu thuật nào không?

- Có...

- Anh có cảm giác như thế nào khi sau ca mổ, anh lại đến ngồi ở một hộp

đêm? Chắc cũng có phần giống như trở về thành phố sau khi ra trận nhỉ.
Hay giống như chuyển từ trạng thái bệnh tật sang trạng thái khỏe mạnh?

- Không phải lúc nào cũng thế. Nhiều khi tôi chỉ thấy như mình bị hút

cạn đến tận đáy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.