KHẢI HOÀN MÔN - Trang 492

Kate Hegstroem cất tiếng cười khanh khách. Tiếng cười của cô bỗng

nhiên nghe thẳng thắn và thoải mái như tiếng cười con trẻ.

- Tôi có thứ cognac ngon tuyệt. Nếu anh thích...

Ravic lắc đầu.

- Tôi đang tự hỏi không biết người ta lấy từ đâu ra những cái ý như vậy!

- Năm nào cũng đại loại như vậy.

- Và như thế có nghĩa là ta sẽ phải...

- Tôi sẽ lo hết - Kate ngắt lời anh - Anh đừng bận tâm. Tôi sẽ có cho anh

một bộ trang phục. Một thứ gì rất giản dị. Thậm chí cũng không cần mặc
thử trước nữa. Chỉ cần anh cho biết số đo.

- Tôi e rằng đến nước này rốt cục tôi phải cần đến cognac mất.

Kate đưa chai rượu cho anh.

- Anh không được từ chối đấy!

Anh uống một ngụm cognac. Mười hai ngày. - Anh nghĩ. Còn mười hai

ngày nữa Haake mới trở lại Paris. Mười hai ngày phải vượt qua. Đời anh
chỉ còn có mười hai ngay; anh không thể nhìn quá cái thời hạn đó. Mười
hai ngày, rồi sau đó dường như là một cái vực sâu hở hoác đang chờ anh.
Anh làm gì để giết thì giờ - điều đó không có gì quan trọng. Một vũ hội hóa
trang... xét cho cùng thì trong hai tuần chờ đợi ấy có làm gì cũng chẳng sợ
lố lăng.

- Tôi đã hứa rồi mà, Kate!

Anh quay trở về bệnh viện của Durant. Người thiếu phụ có bộ tóc vàng

hung đang ngủ. Trán cô điểm những giọt mồ hôi lớn. Gương mặt đã phơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.