KHẢI HOÀN MÔN - Trang 541

Ravic không đáp. Anh mải nhìn một chiếc taxi vừa có một anh chàng

điếm đực mặc smoking bước ra, theo sau là một người đàn bà xanh xao,
răng dì. Morozov mở cửa cho họ. Mùi nước hoa Chanel số Năm bỗng như
tràn ngập cả dãy phố. Người đàn bà đi hơi khập khiễng. Anh điếm đực uể
oải bước vào theo sau khi trả tiền taxi. Người đàn bà quay lại chờ. Dưới
ánh đèn, mắt bà ta xanh lục. Đôi đồng tử thu lại rất nhỏ. Morozov quay lại.

- Giờ này chắc chắn là hắn không gọi điện đến đâu. - Morozov nói với

Ravic.

Ravic không đáp.

- Nếu cậu để chìa khóa cho tôi, tôi sẽ lên phòng cậu lúc tám giờ, và sẽ ở

lại đấy cho đến khi cậu về.

- Anh phải ngủ chứ...

- Đồ ngu. Có muốn ngủ thì tôi cứ ngủ trên giường cậu cũng được chứ

sao. Tôi biết là sẽ không có ai gọi điện đâu. Nhưng để cho cậu yên tâm tôi
vẫn vui lòng đến trực cho cậu.

- Tôi sẽ ở bệnh viện đến mười một giờ.

- Rất tốt. Cậu cứ việc đưa chìa khóa cho tôi. Nếu không, trong một trạng

thái thần kinh bị kích thích như vậy, cậu có thể khâu liền buồng trứng với
dạ dày của một bà ở Faubourg Saint-Germain lắm. Cậu có chìa khóa đấy
không?

- Có. Đây.

Morozov bỏ cái chìa khóa vào túi. Rồi anh chìa ra cho Ravic một hộp

kẹo bạc hà. Ravic ra hiệu từ chối. Morozov lấy ra mấy viên, ném từng viên
một vào mồm. Mấy viên kẹo mất hút trong bộ râu xồm của anh như những
con chim nhỏ màu trắng bay vào rừng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.