KHẢI HOÀN MÔN - Trang 563

- Thứ Năm Ravic ạ. Anh đến chứ?

- Tôi sẽ đến. Tôi chỉ muốn biết có thế thôi. Tôi đi đây. Chào chi.

- Chào anh.

Anh thấy bóng đêm bỗng tràn đầy tiếng la hét và tiếng giông bão. Không

còn có nhà cửa... Chỉ là một hoang mạc của những khối đá, một rừng cửa
sổ. Rồi bỗng nhiên, tiếng còi báo động, một chiếc xe cảnh sát chậm rãi đi
qua trên phố vắng. Chiếc xe, một nơi ẩn nấp để đừng bị ai trông thấy, một
chỗ mai phục để chờ kẻ thù.

Bắn chết ngay khi hắn ra khỏi tiệm chăng? Ravic nhìn qua dãy phố một

lượt. Vài chiếc xe, mấy ngọn đèn vàng, một con mèo lang thang. Xa xa,
dưới một cây đèn đường, một bóng người, hình như là một viên cảnh binh.
Số biển trên xe anh, tiếng phát súng mà anh sẽ nổ. Rolande vừa nói chuyện
với anh... anh văng vẳng nghe tiếng nói của Morozov “Đừng để hở bất cứ
nguy cơ nào. Tuyệt đối đừng. Không bỏ”.

Không có người gác cửa. Không có chiếc xe taxi nào. Rất tốt. Ngày thứ

Hai giờ này rất vắng khách. Đúng vào lúc anh suy nghĩ như vậy, một chiếc
Citroen đi qua trước mặt anh và đỗ lại ở trước cửa. Người lái xe châm một
điếu thuốc lá rồi ngáp một cái đến sái quai hàm. Ravic cảm thấy da mình co
lại. Anh đợi một lát.

Anh tự hỏi xem có nên xuống xe và nói với người lái taxi kia là trong

tiệm không có ai nữa hay không. Như thế quá nguy hiểm. Cho anh ta tiền
để nhờ anh ta đi đâu đấy? Hay là sai anh ta đi đưa một mảnh giấy gì đó cho
Morozov? Phải đấy. Phải đấy. Anh lấy trong túi ra một mảnh giấy, nguệch
mấy chữ nhắn Morozov đừng đợi anh ở Schéhérazade nữa. Anh ký một cái
tên bịa đặt...

Chiếc taxi phóng đi. Anh nhìn theo nhưng không thấy gì ở bên trong xe.

Anh không biết Haake có lên xe trong khi anh viết không. Anh sang số

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.