KHẢI HOÀN MÔN - Trang 569

- Tuyệt quá. Rồi đây ông có thể giúp chúng tôi nhiều việc lớn. Hôm nào

ta sẽ bàn về chuyện này, ông thấy có tiện không?

- Rất vui lòng. Ông sẽ ở Paris bao nhiêu lâu?

Haake cười xòa.

- Cứ như thể có số ấy: lần nào tôi cũng gặp ông đúng vào lúc sắp lên

đường về. Bảy giờ ba mươi sáng hôm nay tôi sẽ lên tàu. - Hắn nhìn đồng
hồ trên bảng lái xe - Tức là còn hai giờ rưỡi nữa. Tôi suýt quên nói cho ông
biết. Đến giờ ấy ta phải có mặt ở nhà ga phía Bắc. Ông liệu xem có kịp
không?

- Dễ thôi. Ông có phải quay trở lại khách sạn không?

- Không. Túi hành lý của tôi gửi sẵn ở ga rồi. Tôi rời khách sạn từ trưa

hôm nay. Như vậy tôi tiết kiệm được một ngày tiền phòng với chế độ ngoại
hối...

Hắn lại cười phá lên.

Ravic chợt nhận thấy mình cũng cười ha hả. Anh nắm tay lái chặt hơn.

Không thể được! Không thể có được! - Anh nghĩ. Thế nào cũng có một
việc gì xảy ra. Chứ một cái hên vô lý đến như thế này không thể tiếp tục
mãi được.

Không khí trong lành làm tăng tác dụng của những cốc rượu mà Haake

đã tống vào bụng. Giọng hắn lè nhè, và hắn hói năng chậm chạp hơn. Hắn
ngồi lại cho thoải mái rồi bắt đầu thiu thiu ngủ. Cái hàm dưới của hắn trễ
xuống, mắt hắn nhắm lại. Chiếc xe đi vào những lùm cây tối tăm và vắng
lặng của khu Rừng Boulogne.

Cặp đen pha cử hành một điệu vũ ma quái trên con đường, dường như

giành giật trong tay đêm tối những bóng cây huyền ảo. Tiếng bánh lăn đều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.