KHẢI HOÀN MÔN - Trang 62

- Chị nên dừng lại ở đây thôi - Veber ngắt lời cô ta, vẫn cười xuề xòa -

Đó là cách cứu vãn hay nhất của chị. Thôi tôi đi đây, tôi có việc ở văn
phòng. Anh đi với tôi chứ, Ravic? Chào Eugénie nhé.

- Chào bác sĩ.

- Chào chị. - Ravic nói.

- Chào ông. - Eugénie đáp một cách khó nhọc, và chỉ sau khi Veber quay

lại nhìn cô ta.

Veber có một căn phòng bày biện theo phong cách của thời đế chính.

Những bộ bàn ghế sơn trắng và thiếp vàng, rất mảnh mai. Những tấm ảnh
chụp ngôi nhà và mảnh vườn của ông trang hoàng bức tường ở phía trên
bàn giấy ông ngồi làm việc. Trong một góc phòng có đặt một chiếc ghế
nằm hiện đại dành cho Veber ngủ đêm những khi không về nhà. Bệnh viện
này là tài sản của ông.

- Anh dùng chút gì Ravic nhé.

- Cà-phê, nếu hãy còn.

- Dĩ nhiên là còn. - Veber lấy cái ấm điện, cắm đầu dây vào ổ - Ravic ạ,

chiều nay anh có thể thay tôi ở tiệm Osiris được không?

- Được chứ.

- Không có gì phiền chứ?

- Không phiền chút nào đâu. Tôi không có dự định gì.

- Càng hay. Được thế tôi đỡ phải lên phố chỉ vì một việc ấy. Tôi muốn

làm vườn một chút. Đáng lẽ tôi nhờ Fauchon cũng được, nhưng anh ta đi
nghỉ rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.