KHẢI HOÀN MÔN - Trang 63

- Tôi đến cũng được mà. Tôi đã khám giúp anh mấy lần, vả lại anh cũng

biết là khi người ta ở vào một tình thế như tôi...

- Tôi biết. Thật hết sức ngu xuẩn khi người ta làm cho một người có tài

như anh không thể làm việc công khai, buộc lòng phải làm lén lút.

- Chuyện ấy cũ lắm rồi. Tất cả các bác sĩ trốn khỏi nước Đức đều lâm

vào cảnh ấy.

- Dù sao cũng thật là hài hước! Chính anh mổ những ca khó nhất cho

Durant, nhưng bao nhiêu tiếng tăm thì chính lão ta lại hưởng hết. Vả chăng
tôi cũng không đủ tư cách bàn chuyện này: tôi là dân phụ khoa chứ đâu
phải là dân phẫu thuật?

Cà-phê đã sôi, Veber rút dây điện ra. Ông lấy trong kệ ra hai cái chén và

bắt đầu rót cà-phê.

- Ravic ạ, tôi không hiểu nổi tại sao anh cứ ở lỳ trong một cái hộp như

khách sạn International. Sao anh không thuê một căn hộ xinh xắn kiểu hiện
đại ở miệt Rừng Boulogne mà ở? Anh sẽ mua được những đồ gỗ rất đẹp mà
lại rẻ. Ít ra anh cũng được ở nhà mình.

- Đúng, - Ravic nói - ít ra tôi cũng được ở nhà của tôi.

- Vậy thì anh còn đợi gì nữa?

Ravic uống một ngụm cà-phê đặc sánh.

- Đôi khi tôi không hiểu được anh đâu, Veber ạ. Anh thương hại cho tôi

vì tôi buộc phải làm chui, thế mà anh lại lấy làm lạ sao tôi lại không thuê
một căn hộ đầy đủ tiện nghi mà ở.

- Thật đấy, tại sao lại không nhỉ? Hai chuyện có mâu thuẫn gì nhau đâu?

Ravic mỉm một nụ cười nhẫn nại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.