KHẢI HOÀN MÔN - Trang 64

- Nếu tôi thuê một căn hộ, tôi phải đăng ký ở đồn cảnh sát. Muốn thế, tôi

phải có hộ chiếu, có giấy nhập cảnh.

- Ra thế. Thế mà tôi không nghĩ ra. Còn ở khách sạn thì khác sao?

- Chẳng khác gì, trừ một vài khách sạn nhờ trời không coi trọng các quy

chế cho lắm.

Anh nhỏ vài giọt Cognac vào chén ca-phê.

- Khách sạn International thuộc loại này. Cho nên tôi mới ở đó. Tôi

không biết bà chủ xoay xở thế nào. Chắc bà có những người quen có thế
lực. Một là cảnh sát không hay biết gì, hai là bà ta mua được cảnh sát. Dù
sao thì tôi ở đây đã lâu mà chưa hề bị lôi thôi gì cả.

- Trước đây tôi không biết đấy, Ravic ạ! Tôi chỉ tưởng là anh không được

phép hành nghề, thế thôi. Thật là một tình cảnh khủng khiếp.

- Không phải thế đâu, Veber ạ. Đó là cảnh thiên đường... so với trại tập

trung của Đức.

- Thế nếu một ngày kia cảnh sát ập đến thì sao?

- Tôi sẽ ngồi tù mấy tuần rồi sẽ bị trục xuất. Có lẽ là đưa sang Thụy Sĩ.

Tái phạm thì sẽ ăn sáu tháng tù.

- Vô lý quá! - Veber thốt lên - Như thế là vô nhân đạo.

- Đúng thế, nhưng cái gì rồi người ta cũng thích nghi được.

- Sao, làm thế nào mà thích nghi được? Thế ra anh đã từng bị như thế?

- Ba lần. Và có hàng trăm người khác cũng như tôi. Đó là vào hồi đầu,

tôi chưa có chút kinh nghiệm nào; tôi cứ trông mong vào cái mà người ta
thỏa thuận với nhau để gọi là những tình cảm nhân đạo. Về sau, tôi đi sang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.