năm, bị kiềm chế có lẽ là bởi sự sụp đổ và sự suy yếu của nền kinh tế vào đầu thập
niên 1990. Nhưng sau đó, bắt đầu khoảng năm 1996, sau một vài năm tăng trưởng
mới, một bầu không khí hội hè đã lại xuất hiện và lần này nó đã được cho phép tung
hoành. Quá trình giảm lạm phát đã rất thành công đến nỗi các ngân hàng trung ương
đã không còn thấy nguy cơ lạm phát giá tiêu dùng và đã quyết định bỏ qua lạm phát
giá tài sản.
Diễn biến tương tự cũng xảy ra trong suốt các đợt bong bóng nhà ở trong vài năm
gần đây. Chỉ đến giai đoạn 2007-2008 thì các ngân hàng trung ương mới thực sự bắt
đầu đối mặt với một sự tiến triển rõ ràng trong lạm phát tiềm ẩn, và thậm chí sau đó,
phần lớn nó bắt nguồn từ lạm phát giá cả hàng hóa, được dẫn dắt bởi sự tăng trưởng
mạnh mẽ tại Trung Quốc và các nước đang phát triển. Vì vậy, chính sách tiền tệ vẫn
khá nới lỏng và đã không chặt chẽ để kiềm chế bong bóng nhà đất hoặc làm chậm sự
bùng nổ kinh tế. Với sự sụp đổ của bong bóng nhà ở và tai họa của cuộc khủng
hoảng tài chính sau đó, sự chú ý được chuyển sang những gì có thể được thực hiện
để tránh lặp lại tổn thương này trong tương lai.
Với sự hỗ trợ của các phạm vi định giá tài sản đã được nêu ra như trên, các cá
nhân có thể nhìn thấy khi nào thì thị trường đắt hay rẻ và có thể tránh bị mắc kẹt
trong các đợt bong bóng. Tuy nhiên, các phạm vi này cũng có thể đóng vai trò như
một tài liệu hướng dẫn cho các chính phủ trong việc kiểm soát bong bóng và bùng
nổ tài sản. Trong chương tiếp theo, chúng ta sẽ chuyển sang những gì mà các chính
phủ có thể làm được, cả trong việc kiểm soát sự phát triển của bong bóng và hạn chế
tác động của các đợt bùng nổ đối với nền kinh tế.
. Tham khảo “Mean reversion across national stock markets and parametric
contrarian investment strategies” của R. Balvers, Y. Wu và E. Gilliland, Journal of
Finance , số 55, trang 745–72, năm 2000. Tham khảo “Mean reversion in stock
prices” của Campbell và Shiller, Journal of Financial Economics , số 22, năm 1988,
trang 27–59.
. Tham khảo Sự hồ hởi phi lý trí (Irrational Exuberance) của Robert Shiller,
Princeton University Press, năm 2000.
. Thật sự là cổ phiếu Mỹ đã không giảm giá quá nhiều trong suốt cuộc suy
thoái năm 1990 nhưng đã cho thấy nó không hướng về một khuôn mẫu nào cả. Tuy