KHI CON TIM QUÁ NÓNG - Trang 171

“Chip chỉ ở lại cùng chúng ta có vài tháng, như thế đâu có phải là “sống

cùng nhau”. Sự thực là ông anh mình đã sà vào chỗ bọn mình thì đúng hơn.
Cậu đã không hề sống trong tội lỗi theo nghĩa đen cho tới khi mình chuyển
đi. Khi hai người còn sống cùng nhau, mình có thể hiểu tại sao cậu giấu
chuyện đó. Nhưng sau khi anh ấy mất, họ sẽ chẳng bao giờ biết được trừ
khi cậu nói ra. Và còn mình nữa chứ? Cậu không thấy lạ sao khi bọn mình
là bạn thân nhất của nhau suốt bốn năm qua, vậy mà mình chưa từng gặp
gia đình cậu?”

Annabelle rên lên. “Sao cậu lại muốn gặp họ chứ? Cậu biết họ có thể là

một cơn ác mộng khủng khiếp đến thế nào rồi còn gì.”

“Vì mình yêu cậu, cô bạn thân mến. Cậu đã gặp gia đình mình rồi.”

“Mình có thể sống một cuộc đời dài và hạnh phúc mà không cần bao giờ

phải gặp qua bà mẹ đó của cậu, còn bố cậu cũng tệ chẳng kém, theo một
cách im ắng, ủ ê hơn. Hơn nữa, cậu cần gặp họ làm gì? Lúc nào mình
chẳng kể về họ. Như thế cũng giống như cậu đã quen họ rồi.”

Becca tụt xuống khỏi giường, vừa bước đi quanh phòng ngủ vừa cầm lên

rồi lại đặt xuống hết thứ nọ đến thứ kia. “Hai thứ đó không phải là một, và
cậu cũng biết thế.”

“Cậu muốn quay trở lại chủ đề đó, hay cậu muốn nghe về tối hôm qua

đây?”

Becca ngoái lại liếc nhìn Annabelle và hấp háy đôi lông mày. “Mike nghĩ

mình đang sử dụng anh ấy chỉ vì tình dục. Cậu có tin vậy không?”

Becca quay người lại, tựa người vào tủ áo, bắt tréo chân rồi trả lời.

“Cậu đang làm thế thật.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.