KHI CON TIM QUÁ NÓNG - Trang 170

làm thế. Có khi những viên thuốc giảm đau không hề làm cậu loạn trí đâu.
Có thể chúng giúp cậu bớt trầm uất hơn.”

Annabelle đưa hai bàn tay lên ôm lấy mặt, nhớ lại những gì cô và Mike

đã làm ở ngay đây, trên chiếc giường này. Chúa ơi. “Phải, thế nhưng trầm
uất không phải là cách mình sẽ dùng để mô tả về bản thân tối hôm qua. Cả
đời chưa bao giờ mình thấy thoải mái đến thế.”

“Mặc dù mình thực sự hạnh phúc vì cuối cùng cậu cũng làm tình trở lại

và thích thú với nó, song có nhiều hơn một cách để chìm vào trầm uất. Cậu
đã biến nó thành một mối quan tâm toàn thời gian. Mình dám thề cậu cần
tới gặp một bác sĩ tâm lý.” Becca lướt các ngón tay lên mái tóc gần như
màu bạch kim của cô, vuốt nó trở lại đúng vị trí. Kiểu tóc của cô thật hoàn
hảo - cắt ngắn hơn phía sau gáy, dài hơn ở hai bên hàm, với những lớp lượn
sóng.

Annabelle sẵn sàng trả bất cứ giá nào để có được mái tóc như Becca.

Becca là một trong những cô gái hoàn hảo với mái tóc, làn da, chiều cao và
cân nặng, và một tính cách thật tuyệt. Cô dễ mến tới mức thậm chí một cô
gái cũng không thể ghét cô. À, dù có thì cũng không quá nhiều. “Người
Italia không đi gặp bác sĩ tâm lý - chúng tôi đi xưng tội.”

“Mình có thể thấy cách đó thực sự có hiệu quả với cậu. Cậu cần đối diện

với cái chết của Chip. Mà thậm chí gia đình cậu có biết về Chip không?”

“Mình biết nói gì đây? Rằng mình chung sống trong tội lỗi cùng một

người đàn ông trong hai năm cho tới khi anh ta chết, và sau đó mình quay
về nhà ư? Như thế hiệu quả hẳn còn hơn cả mỹ mãn. Nhiều khả năng mẹ
mình sẽ chuyển tới St. Joseph. Bà ấy có ghế cầu nguyện riêng của mình ở
đó nữa kia.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.