KHI CON TIM QUÁ NÓNG - Trang 199

Không hề. Trước khoảnh khắc này, cô luôn tự nhủ không thể có chuyện đó.
Cô không nghĩ bố mình có khả năng yêu bất cứ ai ngoài bản thân ông. Nỗi
đau hiển hiện trên đôi mắt ông chỉ có thể bị gây ra bởi một trái tim tan vỡ
và sự mất mát. Đến lượt cô nhấp một ngụm nước. Ít nhất cô cũng không bị
sặc vì nó. Tâm trí cô quay cuồng. Một người anh? Một người anh cùng bố
khác mẹ sao?

Bác sĩ Larsen đưa một bàn tay lên, và một bồi bàn chạy tới phục vụ ông.

“Một scotch, nguyên chất. Một suất đúp. Rebecca?”

Cô không thể rời mắt khỏi bố mình. “Chắc chắn rồi.” Ông nhìn chằm

chằm vào mấy bức ảnh, và khi ông quay lại nhìn cô, trông ông dường như
già đi thêm mười tuổi.

“Bố đoán bố nợ con một lời giải thích.”

Trước đây, Becca chưa bao giờ thấy bố cô hối hận. Nếu hồi tưởng lại,

dường như ông không bao giờ có bất cứ biểu hiện cảm xúc nào. Thậm chí
cả những lúc ông tỏ ra hạnh phúc, dường như điều đó chưa bao giờ chân
thành. Còn bây giờ, trông ông chắc chắn đang chân thành.

Ông nhìn đăm đăm vào cái đĩa trống trước mặt mình, như thể đang quan

sát câu chuyện đời mình trên mặt sứ. “Con biết chuyện rồi đấy. Mẹ con và
bố đã quen nhau từ khi còn nhỏ. Gia đình ông bà luôn có quan hệ gần gũi,
và họ đã dự định để bố và mẹ kết hôn... vào một ngày nào đó.” Ông lắc
đầu. “Bố chưa bao giờ có ý định nghiêm chỉnh với Bitsy. Bố chỉ mặc kệ
chuyện đó, vì sẽ dễ hơn khi tảng lờ nó đi và hy vọng tất cả sẽ suôn sẻ.”

“Bố...”

Ông giơ tay lên ra dấu bảo cô ngừng lại. “Bố biết bố nên đứng dậy và từ

chối, nhưng chuyện đó luôn có vẻ thật xa trong tương lai - nó chẳng bao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.