KHI CON TIM QUÁ NÓNG - Trang 226

Mike dành cho cô cái nhìn chẩn đoán hệt như cách anh nhìn cô lúc cô

làm bong gân mắt cá chân. Khỉ thật, đôi khi cặp kè với một bác sĩ cũng thật
phiền nhiễu. Nó cũng chẳng giúp tránh được thực tế cô đang từ từ nhưng
chắc chắn chết dần vì xấu hổ.

“Đáng ra có lẽ cháu nên ăn chút gì đó trước khi ra khỏi nhà, nhưng cháu

sợ sẽ mất thời gian nhiều hơn để làm mọi thứ vì cháu đang đau mắt cá
chân. Thậm chí cháu còn đến muộn lễ cầu kinh.”

Mike nom chẳng hề có mảy may chút áy náy nào.

Richie gia nhập vào đám đông thập thò ngoài cửa. Vinny vỗ tay rồi xoa

hai bàn tay vào nhau. “Tôi sẽ kê liền bàn của chúng ta lại, như thế chúng ta
có thể tìm hiểu về nhau. Mọi người thấy thế nào?”

Mọi người đành phải đồng ý vì ông chủ nhà hàng và người phụ nữ đứng

cạnh ông đã hối hả quay ra. Richie đưa một cánh tay ôm lấy mẹ anh - người
vẫn im lặng một cách kỳ lạ - và mỉm cười với mẹ Mike. “Chúng ta đi thôi,
thưa các quý bà.

Tôi xin tháp tùng mọi người trở lại bàn. Mike, Annabelle, gặp lại hai

người sau một phút nữa nhé.”

Mike đưa mẹ anh ra ngoài và bàn giao lại bà. “Cảm ơn anh, Rich.” Anh

đóng cửa lại. “Cũng không đến nỗi nào, phải vậy không?” Anh hôn lên trán
cô. “Nào, đi thôi. Mọi người đang đợi chúng ta, và em cần ăn một chút. Em
cũng không phải người có tửu lượng khá lắm, phải không nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.