KHI DẤU YÊU VỀ - Trang 121

Ba lô của người đàn ông bị giật ra khỏi lưng, nằm ngay cạnh thi thể,

còn khuôn mặt anh ta bị phủ lá ướt. Ian thầm khấn cho bộ mặt đó chưa bị
thú ăn. Meg không phải người yếu bóng vía, nhưng cũng không nên bị hình
ảnh đó ám ảnh mãi về sau.

“Em sẵn sàng chưa?” Tay anh đặt trên cái mặt, “Em ngoảnh đi cũng

được”.

“Ừ, chắc em không dám nhìn thật. Em dám cam đoan đây là Hans, cái

ba lô này không lẫn đi đâu được. Không cần xem mặt... hay phần còn lại
trên mặt anh ta đâu”.

Meg cúi gằm trên vai Ian trong khi anh gạt đống lá ra khỏi đầu Hans.

Anh thở hắt ra, kéo nốt cành cây còn vương trên bộ mặt vẫn còn nguyên
vẹn, “Anh ta chưa sao cả. Em đúng rồi, đây chính là Hans Birnbacher”.

“Birnbacher? Họ của anh ta đó à?”

“Đó là tên anh ta dùng để đăng ký tham gia chuyến đi. Đồng nghiệp

CIA của anh đã kiểm tra, lý lịch hoàn toàn trong sạch, nhưng ta vẫn chưa rõ
cái tên đó là giả hay thật”.

Meg chỉ vào cơ thể bất động của Hans, “Giờ anh nghĩ sao? Real hay là

Memorex?”

Ian tiến vào gẩn cái xác hơn, rồi áp tay lên cái cổ đã lạnh như đá để

tìm bắt mạch, nhưng không thấy gì cả, “Nếu anh ta có dính líu tới bọn buôn
bán vũ khí hay khủng bố, chắc đã mạo phạm tới ai rồi.”

“Mạo phạm? Nói vậy nhẹ nhàng quá đấy Ian, anh không cần phải nói

tránh như vậy với em đâu”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.