KHI DẤU YÊU VỀ - Trang 13

Anh chàng du khách người Đức luôn đi gần Meg, trút lên cô hàng tá

câu hỏi bằng cái giọng lơ lớ tiếng Anh. Một cặp thì mải la cà, xem chừng
chỉ hứng thú về đối phương chứ chẳng màng tới cuộc leo bộ này, nhìn có
thể đoán là đôi vợ chồng mới cưới. Meg cố kìm lại sự ghen tị đang dấy lên.
Hồi ở Everest, cô và Ian cũng hệt như vậy. Khung cảnh hùng vĩ xung quanh
chẳng là gì so với người đang đi ngay bên cạnh mình.

Hai trong số ba người phụ nữ tổ chức sinh nhật cùng nhau cứ thúc vào

bạn mình khi cô này lớn tiếng than phiền về việc có mỗi kỳ nghỉ mà trong
khi lẽ ra lúc này phải lang thang ở một khu rừng cao chót vót, phải được
ngồi nhâm nhi trong quán rượu sau một bữa mát-xa buổi chiều.

Meg huých cùi chỏ vào kẻ đang ca cẩm, “Rồi chị sẽ kịp về để được

mát-xa, ở Colorado Springs cũng có nhiều quán rượu, e là chị không đủ sức
mà đi ấy chứ. Nếu chị thích đàn ông mặc đồng phục, chỗ này còn có một
trại không quân, cả một trường đào tạo không quân nữa, thế là tha hồ các
anh chàng lính lai vãng tới mấy quán rượu đó nhé”.

Người phụ nữ gầm lên, cong ngón tay giả vờ làm móng vuốt, hai

người bạn đi cạnh cười khúc khích.

Có lẽ nhiệm vụ lần này của Ian dính dáng tới Cơ sở Không quân

Schriever, dù trong tiểu đoàn Prospero đã có Buzz Richardson phụ trách
phần không quân, còn Ian chuyển việc cứu trợ trên núi. Có phải Ian đang
tìm cách trục vớt cái gì hay cứu ai ở vùng núi này không?

Chẳng liên quan tới cô.

Meg thả một bên quai đeo ra, “Chúng ta dừng chân tại đây một chút

để nghỉ ngơi uống nước đã. Từ điểm nhìn bên kia, có thể lấy được cảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.