KHI DẤU YÊU VỀ - Trang 7

trên má như để nhắc nhở rằng còn nhiều vết thương khác nữa, nhưng anh
chỉ dùng lưỡi liếm nó đi - trong miệng anh xộc lên cái vị buồn nôn của
máu, mồ hôi và cát bụi.

Anh liếc qua vai, định thả tay để rơi xuống mặt đất bên dưới, nhưng

cơ thể đang nhức nhối chắc sẽ không chịu nổi một cú ngã nữa. Anh tiếp tục
hạ độ cao một cách từ từ, lờ đi trước những vết rách, xước và bầm dập rải
rác từ đầu tới chân.

Anh thả người xuống nền đất cách mặt đất rắn chừng nửa mét, hai

chiếc ủng nặng trịch cũng cản bớt phần nào chấn thương. Khi chân vừa
chạm nền sỏi và bụi, anh khum mình về phía trước, trán gần chạm đất.

Mặt trời đang mọc sưởi ấm lưng anh. Rồi anh nằm ngửa ra để ánh

nắng ngấm cả vào bộ ngực đang cứng đờ. Anh nghển cổ khi nghe thấy
tiếng chuông reo leng keng, nhìn về ngôi làng nhỏ chạy quanh chân núi.

Anh liếm môi, ngồi vực dậy, vết thương trên đầu nhói lên làm anh

phải nhắm nghiền mắt. Sau đó, anh khập khiễng theo con đường mòn đi
xuống khu dân cư, thầm mong có người dưới kia sẽ biết tại sao anh lại tỉnh
dậy trên một mỏm đá giữa vùng núi non hiểm trở này.

À, mà nếu có ai giúp anh biết tên mình thì càng tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.