KHI DẤU YÊU VỀ - Trang 71

*

* *

Thỉnh thoảng, đôi mắt màu xanh lá quen thuộc ấy nhìn anh trong tấm

gương, và cứ mỗi lần như vậy, Ian lại mỉm cười với thằng bé. Lúc nãy đứa
bé ngoan ngoãn để anh bế, cứ như nó rất thân quen với anh, cũng giống
cảm giác khi Ian ôm mẹ của nó vậy.

Sau cú sốc vì biết mình có đứa con trai hai tuổi và sau cả khi tự sỉ vả

mình vì không ở bên Travis, Ian cảm thấy cơn giận bắt đầu dâng lên sôi
sục. Sở dĩ anh che đậy nó đi vì không đoán được một khi thả lỏng, nó sẽ
dẫn tới hệ quả nào.

Cơn giận của bố anh thường nhanh chóng chuyển sang bạo lực, Ian sợ

rồi cũng sẽ giẫm phải bước xe đổ đó. Dù gì anh cũng mang gien của ông.

Thoạt đầu, ý nghĩ mình đã để lỡ mất ngày con trai chào đời và hai năm

đầu tiên của nó khiến anh bẽ bàng tới mức sẵn sàng chấp nhận bất kỳ lý do
gì Meg đưa ra, đối mặt với rất cả những lời lẽ cô ném vào anh. Thế rồi cơn
giận len lỏi vào từng ngóc ngách trong con người anh, dù anh vẫn biết Meg
làm vậy vì tuổi thơ của cô cũng sóng gió không kém gì của anh.

Làm sao họ nuôi được con đây? Anh lén nhìn lên chiếc gương lần nữa,

thằng bé tóc nâu ngồi sau cười toe toét, miệng đầy những chiếc răng mới
nhú. Xem chừng Meg vẫn tự xoay sở được.

Họ lái về thị trấn Crestville nhỏ bé, “Em để xe ở dưới chân núi à?”

“Vâng”. Cô nghịch nghịch chiếc khóa kéo trên áo khoác, “Tối nay anh

có muốn ăn tối với em và Travis không? Hay... hay anh còn bận việc ban
nãy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.