KHI DẤU YÊU VỀ - Trang 74

Sau vài giờ à ơi với hai viên cảnh sát và lườm cảnh sát trưởng Cahill

trối chết, Ian quay trở lại khách sạn, đầu đau như búa bổ. Anh cởi chiếc áo
khoác, tay lướt qua một vật cứng giấu kỹ ở túi trong.

Anh rút chiếc máy ảnh của Kayla ra mà tim đập thình thịch, đầu càng

nhức nhối hơn. Ian gạt cái nút phía sau về chức năng xem ảnh, chiếc máy
thình lình sáng lên - có lẽ nó đã khô rồi. Anh hồi hộp bấm qua đống ảnh,
nhìn thật kỹ từng tấm qua màn hình nhỏ xíu.

Kayla đã chụp được hình rất cả các du khách trong chuyến đi. Tay

người Đức trông chẳng khác những người còn lại, cũng hồ hởi chụp ảnh
thiên nhiên kỳ vĩ, cũng đứng tạo dáng, cười như vô can, có lẽ là riêng với
Kayla.

Ian nhòm vào những tấm chụp thác nước, hơi thở bắt đầu dồn dập. Cô

ấy chụp những tấm này trước khi chết. Có phải Kayla đã thấy gì đó không?
Anh hít một hơi thật sâu. Bức ảnh cuối cùng chụp Kayla, đang cười, hai tay
giơ ra phía trước. Chắc chắn tấm này do hung thủ chụp. Vì sao? Hắn muốn
lại gần để đẩy cô xuống dưới phải không?

Anh nhấn nút tắt chiếc máy ảnh đi rồi quẳng nó lên chiếc tủ cạnh đó.

Anh sẽ phải in mấy tấm ra rồi phóng to lên. Chắc chắn điểm đó hay hành
động gì của Kayla đã khiến tên giết người này manh động.

Anh nhìn đồng hồ, rồi tháo nó khỏi tay. Trước mắt vẫn còn một thử

thách nữa. Ian ngừng lại trước tấm gương, chúi về phía trước để xem xét kỹ
hơn. Đôi mắt xanh lá cây nằm giữa hàng mi màu nâu sậm, mái tóc nâu
được húi sát để khỏi xoăn tít lên. Một khuôn mặt khác bỗng xuất hiện, đè
lên khuôn mặt của chính anh, với lọn tóc xoăn phía trên đôi mắt ngái ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.