KHI HOÀNG HẬU NỔI GIẬN!!! - Trang 512

- Nương tử, vi phu không quan tâm thân xác này là ai, vi phu chỉ quan

tâm người ta yêu chính là nàng, là con người thật sự của nàng. Nương tử à,
ngày mai sau khi thức dậy, dù có chuyện gì xảy ra thì nàng hãy nhớ vi phu
làm tất cả vì nàng, hiểu chưa? Nàng có thể gọi ta một tiếng "phu quân"
được không.

Nàng vui mừng biết bao khi biết được hắn dù biết được nàng không phải

người hắn quen lúc nhỏ nhưng vẫn không quan tâm. Nàng đã không trao
nhầm tình cảm cho nam nhân này và càng không bao giờ hối hận vì đã trao
hết tất cả cho chàng.

- Phu quân, thiếp yêu chàng...

Tiếng gọi phu quân ấy mới thiết tha, mới ấm áp làm sao. Cuối cùng hắn

cũng được nghe nàng gọi một tiếng "phu quân", cả đời này hắn sống đã
không còn gì để nuối tiếc rồi.

- Nương tử, ta cũng yêu nàng.

Hắn đặt nụ hôn ngọt ngào lên bờ môi anh đào đỏ mọng, một chút ngọt,

một chút mặn, một chút đắng, một chút hạnh phúc hòa quyện với nhau thấm
nhuần vào tâm trí hắn. Vị mặn của những xót xa, đau đớn con người ta gửi
vào nước mắt, đó là thứ dư vị thiêng liêng của tình yêu chân thành, cũng chỉ
có tình yêu chân thành người ta mới có thể khóc vì nhau, hy sinh vì nhau
không tiếc bản thân mình.

Ngoài kia màn đêm tĩnh mịch khoác trên mình áo bào đen thẫm, cơn gió

rét buốt nặng trĩu sà vào then cửa quyến luyến chẳng muốn rời. Những cánh
đào la đà rơi xuống nền đất lạnh lẽo mà chẳng thể trở mình bay tiếp. Những
con người nhỏ bé bị màn đêm vô tình nuốt chửng, để rồi ngày mai khi bình
minh thức giấc người chẳng thể quay về bên ta hát tiếp khúc tương phùng.

...........................

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.