KHI HOÀNG HẬU NỔI GIẬN!!! - Trang 511

quá thương xót thiếp, đã rộng lòng ban cho thiếp hạnh phúc to lớn này. Tuy
thiếp không nhìn thấy gì, thiếp sợ bóng tối nhưng ở cạnh chàng thiếp không
còn sợ gì nữa.

- Nương tử, dù còn sống hay đã chết vi phu cũng sẽ mãi ở bên cạnh

nàng, bảo vệ nàng. Ngày xưa khi còn là tiểu hài tử, ta rất căm ghét Nhật
Dương nàng, bây giờ nghĩ lại mới biết đó là nhân duyên ông trời sắp đặt từ
trước, ta thật cảm ơn ông trời đã sắp đặt nhân duyên này cho ta.

Nàng ngồi thẳng dậy, thôi không tựa vào ngực hắn nữa. Hắn coi trọng

chuyện quá khứ như vậy, liệu khi biết được nàng không phải "Nhật Dương"
mà hắn đã quen biết từ trước thì liệu hắn có oán hận nàng đã lừa gạt hắn
hay không? Dù sao sau này cũng là phu thê, nàng không muốn giấu giếm
hắn bất kỳ điều gì,

- Thiên Kỳ, thiếp có một chuyện muốn nói cho chàng biết....thiếp không

phải là Nhật Dương đã gặp chàng lúc nhỏ....

Hắn không khỏi bị lời nói của nàng làm bất ngờ.

- Nàng không phải Nhật Dương?

- Đúng, thiếp là một hồn ma từ một nơi rất xa, rất xa đến đây. Nơi ấy

cách nơi này ít nhất mấy nghìn năm, thiếp vô tình nhập vào thân xác Nhật
Dương thời cổ đại, vì vậy thiếp không phải cô ấy. Nhưng từ lúc gặp mặt
chàng trên phố đến bây giờ là thiếp chứ không phải cô nương ấy, chàng hãy
tin thiếp.

Nàng chẳng biết vì sao nàng lại muốn giải thích và xác nhận từ trước

đến giờ người yêu hắn, thương hắn là tâm hồn nàng chứ không phải thân
xác này. Có phải chăng lúc ấy nàng bỗng dưng hiểu bản thân mình sợ hãi
hắn không chấp nhận nàng đến nhường nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.