KHI NGHI LÂM GẶP ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI - Trang 125

Đông Phương Triệt nhìn tờ giấy, khóe miệng co giật, trên tờ giấy

gần như là những loại dược liệu mà hắn lược bỏ lần trước, không chỉ
như vậy mà còn thêm không ít trân phẩm. Hắn nghiêng đầu nhìn
Nghi Lâm, Nghi Lâm cũng nhìn hắn, ánh mắt hai người chạm nhau,
Nghi Lâm lập tức nở nụ cười lấy lòng, đôi mắt mở to, có chút ngại
ngùng lại có chút giảo hoạt, khiến người ta vừa nhìn đã không muốn
trách móc nặng nề, cho dù người lạnh lùng như Đông Phương Triệt
cũng thấy mềm lòng.

Cuối cùng Dương trưởng lão cũng phải về Bố Thí Đường lấy

thuốc, Nghi Lâm bảo hắn đem dược liệu đưa tới điện Lưỡng Nghi,
nguyên nhân là giải dược của Thương Mạn là bí phương [1], không
thể để người ngoài biết. Dương trưởng lão buồn bực vô cùng, nhưng
cũng phải làm theo, trước khi rút châm, Nghi Lâm lấy một viên
thuốc màu đen từ trong lòng, đưa nho Tiết Nghĩa nhét vào miệng
Hướng Vấn Thiên, sau khi rút châm ra thì bảo muốn về chế giải
dược, cam đoan sẽ không chậm trễ việc giải độc cho Hướng Vấn
Thiên.

[1] Phương thuốc bí truyền.

Lúc trở lại điện Lưỡng Nghi đã gần sáng. Nghi Lâm ngáp một

cái, lười biếng nhìn đống dược liệu vừa đưa tới, vui vẻ vô cùng. Cô
không vội làm giải dược, trực tiếp về phòng ngủ, cởi áo choàng,
giày, ôm lò sưởi ấm chui vào trong chăn ngủ. Trong lòng thầm niệm
Phật tổ phù hộ, Bồ Tát phù hộ, Ngọc Hoàng đại đế phù hộ… Đông
Phương tiểu nhân lập tức biến đi…

Ys nghĩ rất tốt nhưng sự thật luôn rất tàn khốc.

Đông Phương Triệt cũng cởi giày lên giường, xốc chăn kéo nha

đầu đang giả vờ ngủ lên, Nghi Lâm đáng thương mở mắt “Sư phụ,
con buồn ngủ” Đông Phương Triệt cười “Bây giờ đã biết sợ?” Nghi
Lâm mạnh miệng nói “Con sợ cái gì?” Đông Phương Triệt không nói
nhiều, tay trực tiếp đánh lên mông cô một cái, âm thanh thanh thúy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.