KHI NGHI LÂM GẶP ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI - Trang 181

Lâm nháy mắt mấy cái, cẩn thận nói “Người giết người hả?” Đông
Phương Triệt cười, thản nhiên nói “Giết thì sao?”

Còn có thể thế nào, không như thế nào hết! Nghi Lâm ngậm

miệng không nói, trong lòng lại nặng trịch, nếu không phải cô đòi
tới thành Hành Dương, có lẽ người bị trộm không chết, đây cũng là
mạng người. Đông Phương Triệt biết nha đầu này mềm lòng vô
cùng, không giống người trong giang hồ, đương nhiên, đây cũng là
nguyên nhất quan trọng mà hắn giữ cô ở bên người, nếu không hắn
đã không yên tâm cho cô tự do tự tại như vậy.

Thấy nha đầu này cúi đầu không nói, Đông Phương Triệt bất

đắc dĩ nói “Người nọ từng gian giết [1] mười ba bé gái, ỷ vào bản
thân là danh môn chính phái, cả ngày giả vờ giả vịt, giấu rất kỹ,
người như vậy không đáng chết sao?” Đâu chỉ đáng chết, ngay cả
vằm ra cũng không đủ! Nghi Lâm không nghĩ tới hắn lại chọn kẻ có
tội mà giết, có chút kinh ngạc, cô không nghi ngờ độ tin tưởng của
việc này, bởi vì Đông Phương Triệt không cần nói dối cô, trong lòng
không có cảm giác gây tội, tò mò nói “Lúc người cướp cái này còn
điều tra người ta sao?” Đông Phương Triệt nói “Chỉ trùng hợp biết
thôi”

[1] cưỡng gian và giết.

Hai người cầm thiệp mời đi vào Lưu phủ, có đệ tử đưa hai

người vào đại sảnh, vừa bước vào sảnh đã nghe tiếng ồn ào, hơn hai
trăm người ngồi khắp nơi, nói chuyện náo nhiệt. Đông Phương Triệt
và Nghi Lâm rất chói mắt, nam đẹp trai, nữ mặc dù mang màng che
nhưng vẫn nhìn ra được khuôn mặt xinh đẹp, hấp dẫn nhiều ánh
mắt. Đông Phương Triệt không thích cho lắm, cảm thấy ánh mắt
nhìn nha đầu bên người rất ghê tớm, lạnh lùng kéo cô vào vị trí
trong góc, mà cách hai người không xa có một kẻ gù, khuôn mặt xấu
xí, trên mặt còn dán thuốc cao đen khó ngửi, ánh mắt hèn hạ vô
cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.