KHI NGHI LÂM GẶP ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI - Trang 182

Nghi Lâm biết người gù im lặng bên kia, khóe miệng co giật, cái

người Lâm Bình Chi này còn thảm hơn Lệnh Hồ Xung nhiều, ít nhất
kết cục của Lệnh Hồ Xung rất tốt, hắn thì cực kỳ thê thảm, làm một
người đáng thương. Đông Phương Triệt nhìn theo tầm mắt của cô,
thấy một người gù xấu xí, cũng không để ý, nghiêng người che Nghi
Lâm lại, ngăn cản rất nhiều ánh mắt.

Đệ tử Lưu phủ dâng trà và điểm tâm lên, Nghi Lâm mang mạng

che mặt nên không thể ăn, Đông Phương Triệt tự tại hơn, ngồi uống
trà vui vẻ, Nghi Lâm nhìn rất chướng mắt. So với lúc ở quán trà, lúc
này cô bình tĩnh không ít, chẳng qua là vì nghĩ thông suốt, bây giờ
cô chỉ muốn xác nhận kịch tình có xảy ra như quỹ tích của nó không
mà thôi.

Lúc này một cô gái khoảng mười bốn mười lăm tuổi vọt vào,

trên người mặc bộ y phục màu đen, đây là dấu hiệu của phái Hằng
Sơn. Cô gái đó có khuôn mặt tròn, mắt hạnh to, miệng nhỏ hồng
nhạt, nhìn thanh tú đáng yêu, mái tóc dài đen nhánh tỏ rõ thân phận
đệ tử tục gia của phái Hằng Sơn.

Trước khi mọi người hoàn hồn, cô gái đã được đệ tử Lưu gia

đưa tới phòng khách riêng, Nghi Lâm cúi đầu suy nghĩ cái gì đó.
Đông Phương Triệt cứ nghĩ cô lại khóc, tay sờ khóe mắt thì không
thấy ẩm ướt. Hắn không thích bộ dạng im lặng cúi đầu của cô, vô
cùng không thích, hắn thích bộ dạng lúc cô vui vẻ cười to, chân thật
lại xinh đẹp, nhịn không được nói nhỏ vào tai cô “Lâm Nhi có muốn
biết những người trong đó nói gì không?” Nghi Lâm nhìn hắn thì
nghe nói “Cô gái vừa rồi hẳn là Tần Quyên” Đông Phương Triệt nói
“Nàng ta còn sống, muội không vui sao?” Tâm trạng của Nghi Lâm
phức tạp, sau đó giận dữ nói “Đương nhiên rất vui, sư phụ, người
nghe được bọn họ nói gì?” Đông Phương Triệt cười vui vẻ nói
“Đương nhiên”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.