KHI NGHI LÂM GẶP ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI - Trang 188

cửa sau, cho tới khi vào phòng mới lạnh nhạt trả lời “Tả Lãnh Thiện
của phái Tung Sơn đã phái đệ tử nội môn mai phục Lưu phủ khắp
nơi, Lưu Chính Phong và Khúc Dương đều làm kẻ mù kẻ điếc, bình
thường ở chung không che dấu, việc bị người phát hiện không sớm
thì cũng muộn” Nghi Lâm đã không còn hứng thú hỏi tại sao hắn
biết có người mai phục Lưu phủ khắp bốn phía, tên Đông Phương
Triệt này cái gì cũng biết nhưng luôn làm bộ không biết gì, diễn trò
còn thật hơn chân thật nữa.

Đem mạng che lấy xuống, cô cởi giày đã ẩm ướt, ngồi trên

giường, cẩn thận xác nhận nói “Ý sư phụ là mai phái Tung Sơn sẽ
làm khó Lưu phủ sao? Vậy… chúng ta phải giúp Khúc trưởng lão
sao?”

Đông Phương Triệt không trả lời mà ngồi xuống cạnh cô, cầm

chân nhỏ trắng nõn xinh đẹp của cô lên nhìn, Nghi Lâm sợ ngứa,
tính tránh ra thì bị Đông Phương Triệt nắm lại, không buông tay,
ngón tay đi dọc theo bắp chân, sau đó chậm rãi đi xuống, chơi đùa
như vậy làm không khí có chút ái muội. Nghi Lâm sợ hãi không
dám lộn xộn, đây là… hèn hạ ha? Đông Phương Triệt làm như
không có gì, cầm bàn chân khác của cô chơi đùa vui vẻ, sau đó mới
nói “Chuyện của Nhật Nguyệt thần giáo không cần người khác
nhúng tay vào” Ý là kịch tình hẳn sẽ thay đổi sao? Điều này… ừ…
khiến người khác rối rắm lắm đấy!

Trong nguyên tác, Khúc Dương và Lưu Chính Phong… chết

thảm khiến người khác không thể nói nên lời, Lưu Chính Phong là
người yêu âm luật, cả nhà bị chôn vùi. Khúc Dương thì sao? Hắn kéo
cháu gái mình vào, không thể nói đúng hay sai, dù sao cô không thể
hiểu, dù sao cô cũng chỉ là người bình thường thôi. Nhưng nếu mai
Đông Phương Triệt nhúng tay vào… chuyện sẽ trở nên khác biệt,
Nghi Lâm buồn chán nghĩ, ngày mai có nên ném một lọ thuốc mê
khiến cho Lư phủ choáng váng, sau đó cô nhân cơ hội đó trộm khúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.