KHI NGHI LÂM GẶP ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI - Trang 218

Bây giờ Đông Phương Triệt cảm thấy bất đắc dĩ vô cùng, nhìn

dấu răn trên tay của mình, vẻ mặt bất đắc dĩ, thấy đầu sỏ gây nên
đang khóc như núi đổ trước mặt mình, tức giận nói “Cắn người rồi
còn ngồi đó mà khóc!” Nghi Lâm hít hít cái mũi, tức giận nói “Con
khóc là chuyện của quan, liên quan gì tới người! Con cắn người thì
sao?” Đông Phương Triệt hừ lạnh, lạnh lùng nói “Muội cứ mạnh
miệng đi, nếu không sợ thì muội khóc cái gì?” Nghi Lâm lau nước
mắt, mạnh mẽ nói “Con thích khóc thì khóc, liên quan cái rắm gì tới
người, con không sợ người!” Thấy cô trẻ con như thế, tức giận trong
lòng hắn cũng biến mất, dở khóc dở cười nói “Được rồi, đừng ồn ào
nữa, biết muội tức giận, cắn cũng đã cắn rồi, cũng nên tiêu giận đi
ha?” Nghi Lâm bất mãn nói “Con ồn ào cái gì? Nếu không phải
người bắt nạt người ta, con cần cắn người sao? Người cho là tay
người thơm lắm sao? Con bị người đùa giỡn tám năm, cắn một cái là
nhẹ rồi!”

Đông Phương Triệt không nói gì nhìn cô “Vậy muội muốn thế

nào nữa? Thư cũng đã ném rồi, không lẽ xoay chuyển thời gian
sao?”

Nghi Lâm hít hít cái mũi nói “Con muốn người xin lỗi con, còn

phải bồi thường tổn thất của con nữa!”

Đông Phương Triệt trừng mắt “Ta chỉ ném thư của muội, muội

có tổn thất gì? Đợi sau khi về, ta trả thư cho muội là được” Lúc này
Nghi Lâm không biết nói gì, trừng mắt với hắn “Đồ vô sỉ!” Đuôi
lông mày Đông Phương Triệt nâng lên, thản nhiên nói “Muội cũng
vô sỉ, nếu không còn bắt ta đền cái gì?” Không nói thì thôi, nói thì
lửa giận trong lòng Nghi Lâm nổi lên không ít, hắn nói những lời
này chọc tức Nghi Lâm, núi lửa bạo phát, chỉ vào mũi Đông Phương
Triệt mắng “Đồ đáng ghét! Gay! Không phải người! Xứng đáng cả
đời không thể giao phối!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.