KHI NGHI LÂM GẶP ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI - Trang 219

Làm một người đàn ông, lại là người đàn ông bị nghẹn về mặt

sinh lý nhiều năm, câu cuối cùng của Nghi Lâm đã đạp vào điểm
mấu chốt của hắn.

Đông Phương Triệt nhíu mày, cả người tản ra lệ khí, Nghi Lâm

chỉ lanh mồm lanh miệng, nói xong thì hối hận, nhiều năm qua cô
không xúc động như thế, không biết hôm nay làm sao, không quan
được miệng mình, mắt thấy ánh mắt của Đông Phương tiểu tặc càng
lúc càng sắc bén, Nghi Lâm khóc òa một tiếng, giống như đứa nhỏ
ba tuổi, nhảy vào lòng Đông Phương Triệt, ôm thắt lưng hắn không
buông, vừa khóc vừa thảm thiết nói “Sao người cứ thích bắt nạt con
thế? Ô ô…Con bị người bắt nạt tám năm… Ô ô…Không thể không
đền cho con… ô ô…”

“Buông tay”

“Không buông… ô ô…”

Nói thật, dưới tình huống này, cơn giận của hắn không thể bùng

nổ được.

Năm nay Nghi Lâm 17 tuổi, trong đó có tám năm là hắn nuôi,

suốt tám năm qua, hai người như hình với bóng, cùng ăn cùng ngủ,
cũng nhìn cô từ một cô bé cứng nhắc trở thành một cô gái yểu điệu
xinh đẹp, nói không có tình cảm là không có khả năng.

Có đôi khi, Đông Phương Triệt cũng nghĩ, đợi nha đầu này lớn

một chút, nên giết cô hay là gả cô cho một người tài trẻ trong giáo?
Hắn chưa từng nghĩ sẽ thả cô đi, nhưng nếu cho cô lập gia đình, hắn
lại thấy không cam lòng, nha đầu hắn nuôi lớn nhiều năm như vậy,
tại sao phải để tên đàn ông khác chiếm tiện nghi? Nghĩ thế nào cũng
không ra đáp án.

Trước cái ngày rời Hắc Mộc Nhai, cô bộn rộn thu thập hành lý

rồi làm lễ với mình, hắn hỏi cô “Đời này, muội không tính lập gia
đình thật sao?” Lúc ấy cô có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh trả lời
với bộ dạng như lẽ thường tình “Thật hơn cả vàng” Lúc đó, hắn đột

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.