KHI NGHI LÂM GẶP ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI - Trang 347

Cô gái nhỏ có chút bất an trong lòng, nói thẳng ra là sợ hãi, cô

không biết mình sợ cái gì, chỉ cảm thấy không bình tĩnh. Đông
Phương Triệt thì ngược lại, vô cùng hứng thú, nghe tin tức giang hồ
mỗi ngày một khác của Đinh Tam, cảm thấy chuyện chưa đủ hay,
bảo Đinh Tam tìm thời cơ thúc giục một chút, đem chuyện phái
Tung Sơn làm luôn.

Chạng vạng hôm nay, bốn người nghỉ tạm tại trấn nhỏ, mặc dù

trấn này không lớn nhưng rất phồn hoa, dù sao có phái Tung Sơn và
Thiếu Lâm tự ở đây, sao có thể không phồn hoa?

Lát sau Đinh Nhất cũng đến nói chuyện mật trong phòng Đông

Phương Triệt một lát, gần đây Nghi Lâm có chút sợ, không tính
nghe mấy chuyện này, lúc bọn họ nói chuyện thì cô ra ngoài ngắm
trăng, căn nhà này tuy không xa hoa nhưng sân cũng sạch sẽ, có hoa
cỏ.

Ban đêm, lúc đi ngủ, Đông Phương Triệt nói ới Nghi Lâm, sắp tới

là lễ mừng sáu mươi của Tả Lãnh Thiện, đệ tử phái Tung Sơn trở về
hết, là thời cơ tốt để ra tay. Nghi Lâm kinh ngạc nói “Trách không
được nhiều người ở đây như ậy, ta còn nghĩ, cho dù nó phồn hoa
cũng chưa tới mức này, thì ra những người này đén chúc mừng lễ
đại thọ của Tả Lãnh Thiện”

Đông Phương Triệt nói “Từ nay về sau sẽ rất náo nhiệt, chúng ta

lẫn vào dòng người đến chúc thọ, tới lúc đó không vừa mắt ai, ta
phế người đó giúp muội được không?”

Đây….là cách nói cực kỳ mạnh mẽ, khóe miệng Nghi Lâm co

giật, thấy vẻ mặt hung phấn của hắn, nhịn không được nhắc nhở
“Đừng làm tổn thương người vô tội, ngươi đừng nhân lúc người
cháy nhà mà đi hôi của, hay tính xưng bá võ lâm gì đó, nếu không ta
sẽ đau lòng”

Đông Phương Triệt thu vẻ hưng phấn của mình, giận dữ nói

“Bây giờ ta chỉ lo cho thân thể của muội, những thứ khác ta không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.