KHI NGHI LÂM GẶP ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI - Trang 78

Thật ra trong lòng cô cũng hiểu được, cái gọi sư phụ chỉ là đồ

trưng thôi, kêu thế thôi chứ không có ý nghĩa thực chất.

Đêm đó ba người nghỉ tạm ở một khách điếm, Nghi Lâm ở

trong phòng rửa mặt chải đầu thì nghe được tiếng nói chuyện của
Đông Phương Triệt và người xa lạ ở phòng kế bên, âm thanh rất
nhỏ, không nghe rõ là nói gì. Nơi này là địa bàn của Nhật Nguyệt
thần giáo, hẳn là thủ hạ của Đông Phương Triệt tới tiếp ứng. Cô
cũng không quản nhiều như vậy, tắm rửa xong leo lên giường ngủ,
dù sao không có chuyện gì liên quan tới cô.

Sáng sớm hôm sau, lúc Nghi Lâm ra cửa thì thấy hai người đàn

ông mặc đồ đen đứng trước phòng Đông Phương Triệt, trên lưng
mang trường kiếm, rất oai hùng. Nghe thấy tiếng động, người đàn
ông bên trái lập tức đi tới, khom mình hành lễ “Tiểu thư, phó giáo
chủ đang ở trong phòng đợi cô”

Nghi Lâm nhìn người đàn ông đang kính cẩn trước mắt, không

thích ứng. Bình tĩnh gật đầu bảo đã biết, sau đó gõ cửa phòng Đông
Phương Triệt. Đông Phương Triệt và Đồng Bách Hùng ngồi trước
bàn điểm tâm, thấy Nghi Lâm đi vào thì bảo cô tới ăn cơm, Nghi
Lâm cảm thấy mình phải biết quy củ một chút, vì vậy ngoan ngoãn
gọi một tiếng sư phụ và Đồng bá bá, hai người kia cũng lộ vẻ hài
lòng.

Định Châu cách Tây Bắc hơn bốn mươi dặm, núi đá có màu đỏ

sẫm như máu, còn có một cái thác lớn chảy rất xiết, Đông Phương
Triệt nói với Nghi Lâm “Nơi này gọi là thác Tinh Tinh” Nghi Lâm
nói “Sư phụ, tổng đàn còn xa không?” Đông Phương Triệt thấy cô
gọi sư phụ rất dễ nghe, xoa đầu cô nói “Nhanh thôi”

Đi về phía Bắc của thác Tinh Tinh, càng chạy thì hai bên vách

núi càng hẹp dần, tới cuối thác Tinh Tinh, cách cửa động khoảng
một mét rưỡi, đầu đường có nhiều người gác, thấy Đông Phương
Triệt và Đồng Bách Hùng thì đều quỳ xuống hành lễ, rất tôn kính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.