KHI NGHI LÂM GẶP ĐÔNG PHƯƠNG BẤT BẠI - Trang 88

dùng hết, độc dược thì cô không có. Hơn ba mươi người áo đen chặn
đường, đằng sau là vách núi đen, vách núi này cao bao nhiêu Nghi
Lâm không biết, nhất định là cao hơn ba tầng lầu, người ngã xuống
không chết cũng tàn. Người áo đen cầm cây đuốc khiến cho nơi này
sáng như ban ngày, Nghi Lâm có thể thấy quần áo đẫm máu và
khuôn mặt tái nhợt của Đông Phương Triệt, ba ngày bị đuổi giết từ
sáng tới tối, hắn đã tới cực hạn, hôm nay, cơ hội sống quả rất nhỏ.

Quả nhiên Nhậm Ngã Hành không dễ bắt nạt… Nghi Lâm thầm

oán, lúc xem nguyên tác, cô cứ nghĩ Đông Phương Bất Bại xé rách
mặt trước, bây giờ cô đã biết, thì ra Nhậm Ngã Hành đi trước một
bước.

Đông Phương Triệt thấy cô không nói gì, không nhìn cô, ngẩng

đầu đứng thẳng, mũi kiếm đấm xuống đất, mắt phượng nhìn hơn ba
mươi người trước mắt, khóe miệng nở nụ cười lạnh châm chọc
“Giáo chủ tài trí hơn người, Đông Phương Triệt bội phục” Nói xong
thì buông tay Nghi Lâm, tự mình nhảy xuống vách núi đen, cảnh
tượng này phát sinh trong chớp mắt, mọi người chưa kịp phản ứng
hắn đã nhảy xuống, Nghi Lâm cười khổ, ngẩng đầu nhìn trời, tôi
cùng anh cược một lần.

Cô không cược không được, Đông Phương Triệt nhảy xuống,

nếu cô ở đây sẽ bị người diệt khẩu.

Trước khi đám người áo đen bao vây, Nghi Lâm cũng nhảy

xuống vực sâu, cô nhắm mắt không dám mở, trái tim đập thình
thịch, đầu óc trống rỗng, bên tai là tiếng gió gào thét, gió mạnh như
đao cắt vào mặt. Nghi Lâm nghĩ tới không chết cũng tàn, lại không
nghĩ tới, cuộc đời lúc nào cũng có ngoài ý muốn, ở giữa không trung
có người đón được cô. Nghi Lâm mở mắt thì thấy đôi mắt phượng
khiến cô sợ hãi kia.

“Lâm Nhi không làm ta thất vọng, rất can đảm” Hắn cười như

không, tối màn đêm tối, không thể thấy năm ngón tay của hắn, mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.