KHI NGƯỜI TA ĐÔI MƯƠI - Trang 73

Rốt cuộc, tôi và người đó, vẫn cứ đứng mỗi người một bên đường,

lẳng lặng nhìn nhau, đôi khi mỉm cười một cái. Nhưng lại chẳng có can
đảm để bước qua đường, sợ phố đông người chưa kịp tay nắm tay đã vội
lạc mất, sợ yêu thương đến nửa đường rồi đánh rơi, sợ hơi ấm đôi bàn tay
chẳng kịp kéo dài khi gặp gỡ, sợ rằng ngón tay đan khẽ chạm lại buông
lơi...

Chúng tôi sợ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.