KHI ÔNG CẬU QUÝ BỊ ĐẮM TÀU - Trang 11

- Chắc cậu giàu lắm, phải không anh?
Phan suy nghĩ trước khi trả lời em:
- Chắc không giàu lắm nhưng... giàu hơn ba mẹ mình, kiếm được nhiều tiền
nhưng cậu phải chi tiêu nhiều thứ: trả lương cho công nhân làm việc trong
đồn điền của cậu nè, mua xăng nè, sửa xe khi nó hư nè, đường bên đó xấu
lắm, biết không?
- Anh còn nhớ mặt cậu không?
- Không rõ lắm. Anh chỉ nhớ mỗi lần cậu đến là cậu ẵm anh, tung anh lên
như trái banh với lại túi cậu luôn luôn có kẹo và thuốc lá. Cậu cho anh kẹo,
còn thuốc lá thì cậu hút.
- Em nhớ rõ cậu à! Cậu dắt em đi sở thú hồi ba mẹ đi Sài Gòn đó, rồi cậu
mua cho em đôi giày đỏ tươi…
- Hố rồi! Cậu đi Nam Mỹ cái hồi thằng Lai còn ẵm ngửa, làm gì có con
Yến? Đó là cậu Khâm, cậu họ tụi mình. Tụi mình chỉ có một cậu ruột là
cậu Bích thôi, nhớ chưa?
Yến xịu mặt xuống, cô bé không thể tưởng tượng được mặt ông cậu ruột ra
sao. Và cô có thói quen là hễ thắc mắc thì phải hỏi cho ra lẽ:
- Mà sao cậu đi xa chi vậy?
Nó không hài lòng về chỗ ông cậu ruột nó đi xa, mà nó đâu nhiều cậu cho
cam: vỏn vẹn có một ông cậu ruột. Lai giải thích liền:
- Cậu ưng giang hồ mạo hiểm. Đàn ông, ai cũng vậy. Nữa lớn tao cũng đi
như cậu. Đi cho biết đó biết đây, ở nhà với mẹ biết ngày nào khôn!
Câu sau cùng, Lai cao giọng lên, ngâm nga làm em gái nó bật cười.
- Cậu đẹp không anh?
Yến lại hỏi Phan. Nó tin cậy anh cả hơn anh hai, vì Phan không hay trêu nó
và chịu khó trả lời đứng đắn khi nó hỏi, vả lại theo lời Phan thì Lai còn ẵm
ngửa khi cậu chúng đi, hỏi Lai làm chi vô ích. Phan mơ màng đáp:
- Cậu cao lớn, mắt giống mẹ mình, tóc nâu nâu và quăn...
- Em hy vọng cậu không uốn tóc. Đàn ông mà làm dáng coi kỳ lắm - Lai
thè lưỡi nói.
- Em chắc chắn cậu đẹp, rất đẹp!
Ba đứa cùng sung sướng. Bây giờ đến phiên Yến mơ màng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.