KHI ÔNG CẬU QUÝ BỊ ĐẮM TÀU - Trang 12

- Em đang nghĩ coi phải làm một cái gì tặng cậu.
- Trời ơi! Em gái tôi giỏi quá. Mà em tính tặng cậu cái gì đây?
Không suy nghĩ, Yến nói:
- Một cái áo len! Ờ, phải, em sẽ đan tặng cậu.
- Cậu sắp về rồi đa. Chỉ còn có 7 tuần lễ nữa thôi.
- Ối! Dư sức! Dư sức! Em đan hai cái cũng được nữa là. 7 tuần lễ chớ ít
sao? Mỗi ngày em đan...
- Ê! Khoan!- Phan chặn lại - phải chín chắn một chút; em giống thằng Lai
chỗ đó, nói không suy nghĩ. Em quên cái khăn choàng em hứa đan tặng mẹ
hồi Noel năm ngoái chưa? Khăn choàng dễ đan mà rồi em có làm xong
đâu?
- Năm ngoái em còn nhỏ, kể gì?
- Vậy năm nay em lớn chắc?
Lai cứu cơ em nhỏ vì thấy nó thở dài lúng túng:
- Hai người nói chuyện gì đâu, không vui. Cậu gần về, mình phải bàn
chuyện vui chớ. Đố hai người cậu có đem gì về cho tụi mình không?
- Cái đó là cái chắc. Người đi xa về hay làm quà cho người ở nhà. Anh cam
đoan là ba sẽ có cà vạt mẹ sẽ có lọ nước hoa...
- Còn anh em mình?
Hai đứa em nói theo sở thích chúng. Yến nói trước:
- Em có con búp bê biết nhắm mắt, mở mắt, biết khóc, tóc đen... vòng đeo
tay nữa.
Đến phiên Lai:
- Em có một con chó xù biết làm xiếc, ngon lành.
- Cậu sẽ đưa tụi mình đi chơi líp! Cậu sẽ dây anh lái xe. Chắc chắn cậu có
xe.
- Và cậu kể chuyện Mạc xây.
- Tao thích chuyện Nam Mỹ hơn.
- Chắc gì cậu nhớ? Cậu bỏ Nam Mỹ lâu rồi.
- Thì chuyện Mạc...
Cửa phòng sịch mở. Bà Niêm thò đầu vào:
-Các con chưa ngủ à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.