KHI ÔNG CẬU QUÝ BỊ ĐẮM TÀU - Trang 35

Minh Quân

Khi Ông Cậu Quý Bị Đắm Tàu

Chương IV

Mang tấm tạp dề trước ngực, Phan bắt đầu gọt cà rốt, nhưng Lai ngăn lại,
giọng sành sỏi:
- Không nên gọt vỏ, chất bổ mất hết giờ. Mẹ vẫn làm hoài, không nhớ hả?
Chỉ cạo sơ sơ chút chút, mà trước hết phải rửa sạch, chớ cạo xong rồi mới
rửa thì chất ngọt cũng hao đi.
Người anh tỏ ra phục thiện song tìm hoài không thấy cái xơ mướp để chà
rửa cà rốt: chúng bèn bàn nhau lấy cái bàn chải đánh răng dùng tạm cũng
xong. Lai sà tới:
- Để em gọt khoai tây cho, thêm vài củ khoai tây ngon lắm.
- Tao không mua khoai tây.
- Ở nhà còn. Em gọt nghe?
Trong lúc Lai gọt khoai, Phan cắt một lát cà rốt đút vào miệng cho em út.
Cô bé nhai rào rạo và hai anh cũng nhai mỗi đứa một miếng cho vui. Lai
khen cà rốt ngọt, toan nhón miếng nữa nhưng Phan ngăn lại.
Đúng lúc đó, có tiếng chuông reo lên. Chúng giật mình: dám cậu về lắm à!
Bậy hết sức: mai giờ, sau khi đi chợ về, chúng quên điều quan trọng cậu
viết trong thư là cậu có thể về thình lình, bằng xe hơi của người bạn kia
mà! Yến hớn hở:
- Coi chừng cậu về đó!
Phan đưa mắt nhìn quanh nhà bếp. Chà! Cậu về mà thấy như vầy thì mất
mặt anh em nó quá! Chẳng gì, chúng đã hứa với mẹ là nhà cửa đàng hoàng
khi cậu về mà! Coi bẩn mắt hết sức. Lai tỉnh táo hơn anh, nó chụp cây chổi
quét vỏ khoai lại một chỗ, rồi túm lại gọn trong tờ báo trong lúc Phan vội
vàng lau lia lịa cái bàn. Còn Yến. Nó đã phóng tuốt lên nhà coi thử phải cậu
không? Vì nó thấp nên không nhìn qua cửa sổ được, cô bé hé hé cái nắp
đựng hộp thơ nhìn qua khe hở và trời ơi: Nó thấy hai ống quần ca rô của
một người đàn ông phía ngoài! Nó hét lên vì mừng rỡ:
- Cậu Bích về! Cậu Bích về mấy anh ơi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.