KHI ÔNG CẬU QUÝ BỊ ĐẮM TÀU - Trang 38

- Con thương cậu quá, cậu ơi.
Hai thằng con trai xúc động hơn, chúng náo nức nghe chuyện đắm tàu, nên
lại hỏi:
- Cậu, kể cho tụi con nghe chuyện đó đi cậu.
Kha gật gật đầu:
- Các cháu thong thả, cậu vẫn còn bị ám ảnh về tại nạn rùng rợn này. Cậu
mệt quá, phần thì bị sóng nhồi, phần thì...
- Thôi, mấy anh không biết gì hết - Yến gạt đi - cậu mệt mà cứ hỏi, hỏi
hoài. Cậu ơi! - Cô bé âu yếm hỏi - cậu có đói bụng không? Cậu uống gì
không ?
Gã đàn ông sáng mắt:
- Ở nhà có gì?
Phan vung tay lên:
- Thưa cậu, đủ thứ: café, sữa tươi, trà - trà thì con chưa pha - nhưng nếu cậu
muốn...
- Cho cậu một ly café đậm, thiệt đậm! Cậu cần tỉnh táo.
Lai vui thích dạ to một tiếng cùng anh xuống bếp. Dễ gì có dịp phục vụ một
ông cậu ruột vừa thoát nạn đắm tàu? Yến không rời cậu nữa, nó nhảy nhót
quanh Kha như con chim vành khuyên bên cạnh mẹ, thỉnh thoảng nó lại
vuốt má cậu một cái như thể chia sớt, như thể đồng cảm nỗi buồn của cậu
mình.
- Theo con nghĩ, cậu không nên buồn, vì cậu thoát chết về nhà được.
- Cháu rất tốt - Kha cười ngượng - gặp cháu thật may...
- Dạ, may thật chớ, cậu!
Kha ngồi dựa ngửa trong ghế bành lớn, đưa mắt quan sát xung quanh: “Gia
đình này sang thiệt ta! Thảm trải cũng đẹp chớ đừng nói chi đến xa lông!
Nệm ngồi thì êm, mình ưng ngủ một cái nếu không sợ lão Ba Bụng cằn
nhằn
" Hắn tự nhủ. Nhưng hắn cũng vừa chợt nhớ Ba Bụng dặn hắn phải
làm gì.
Đúng lúc đó hai thằng con trai đem cà phê lên. Kha đón lấy, nốc một hơi,
không chừa chút cặn, rồi còn chắc lưỡi trong tróc mới là hay! Nếu có mẹ
chúng thế nào bà cũng la thằng em chớ không khỏi. Mẹ chúng vẫn dạy các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.