KHI ÔNG CẬU QUÝ BỊ ĐẮM TÀU - Trang 48

Minh Quân

Khi Ông Cậu Quý Bị Đắm Tàu

Chương IV (tt)

Khi hai anh lên nhà, thì thấy cô em gái ngồi chễm chệ trên gối cậu. Côi bộ
họ rất tương đắc. Thấy hai anh, Yến la lên bằng giọng sung sướng:
- Nà, mấy anh biết không: cậu sẽ đi mua quà cho tụi mình đó nghe!
- Thiệt hả? Sướng quá!
Lai bộp chộp vỗ tay tán thưởng, song Phan ngần ngừ với ý nghĩ: có nên bắt
cậu mua quà cho mình không? Cậu đã mất bao nhiêu đồ đạc quí giá rồi mà?
- Cậu ơi! Cậu có nhiều tiền không? - Phan lo lắng hỏi.
- Ý trời ơi! Cậu quên: bao nhiêu tiền để trong cái rương giờ nằm dưới đáy
biển rồi! Nhưng không sao; cậu còn chút đỉnh, đủ mua quà cho các cháu.
- Liệu đủ không, thưa cậu?
- Không sao, cậu còn tiền trong băng, nhưng ngặt cái trưa nay thứ bảy, họ
đóng cửa giờ này... họ chỉ mở cửa cho đến 11 giờ rưỡi thôi.
Phan nảy ra sáng kiến: chúng có tiền dành dụm trong con heo đất, nếu cần,
chúng cho cậu mượn trước rồi thứ hai cậu sẽ lấy tiền ở ngân hàng trả lại
cho chúng. Phan hỏi liền:
- Thưa cậu, cậu hiện còn bao nhiêu trong túi? Nếu cần...
Thật khó nói, xưa nay chắc không ông cậu nào lại hạ mình mượn tiền cháu
bao giờ, nhưng đây là trường hợp đặc biệt mà! Phan chờ cậu trả lời, nhưng
ông cậu ngần ngừ giây lâu:
- Cậu còn đây, không bao nhiêu... dầu vậy, cậu muốn có quà tức thì cho các
cháu.
- Thì cậu cứ nói thiệt cho cháu biết cậu còn bao nhiêu?
- Hai trăm tám...
- Trời ơi! Hai trăm tám thôi sao? Mà cậu tính mua gì cho tụi con?
Yến trả lời thay cậu:
- Cậu tính mua cho em con búp bê nhắm mắt mở mắt được. Anh với anh
Lai con chó xù biết làm xiếc.
- Ý trời ơi! Vậy thì lúa rồi. Con búp bê mắc lắm, chó xù cũng vậy... Chắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.