KHI ÔNG CẬU QUÝ BỊ ĐẮM TÀU - Trang 88

Minh Quân

Khi Ông Cậu Quý Bị Đắm Tàu

Chương IX

Gia đình ông Niêm họp ngay tại phòng khách bàn tán về kẻ lạ mặt cho đến
khuya. Được khuyến khích, ba đứa thi nhau kể lại câu chuyện từ đầu,
không bỏ sót một chi tiết nhỏ. Một điều làm cho ba người lớn cảm động là
trong phòng tắm, ngoài bộ com-lê còn mới nguyên và sơ mi, quần đùi, kẻ lạ
mặt còn để lại số tiền 1210$ vào túi áo com lê của gia chủ. Điều này, đánh
tan cái giả thuyết hắn ta không thấy bộ com-lê của ông Niêm (ban đầu, ông
nhất định cho rằng hắn quá sợ hãi hay không kịp thấy, chớ không lý gì mà
một tên kiết xác vô nhà người ta rồi lại ra không, không vơ vét chút gì, vô
lý quá).
Ông cậu quÝ thì lẩm bẩm:
- Thật là một người đặc biệt. Em ao ước thấy mặt hắn quá!

Bà mẹ, dù đã yên lòng, thấy không suy suyển chút gì trong nhà, nhưng vẫn
không ngớt thở dài trong khi ôm chặt cả ba con trong hai vòng tay che chở
âu yếm như thể chúng vừa vượt biển giữa phong ba hay thoát khỏi nạn tày
trời. Thỉnh thoảng, bà kêu lên:
- Thật là có phúc, thật may mắn quá!

Người cha, trước sau vẫn không chịu nhận kẻ lạ mặt là người lương thiện.
Điều này tổn thương đến các con không ít. Duy ông cậu tỏ ra tế nhị hơn
anh rể, ông ta không mạt sát kẻ lạ mặt, chịu khó nghe chúng kể chuyện với
tất cả sự bao dung, rộng lượng. Vì vậy chúng được an ủi và tin tưởng phần
nào.

Mỗi lần, ba đứa đề cập đến kẻ lạ mặt bằng giọng nồng nhiệt, về sự thật thà
của hắn, cậu Bích đều tỏ ra đồng ý... một nửa. Vì theo cậu, hắn ta chưa mất
hẳn lương tri. Cậu còn nói thêm:
- Cậu tin rằng hắn sẽ trở nên người lương thiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.