KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 1072

Hắn xoay người, hướng một hướng khác đi tới, Nhan Tiểu Ngọc ở sau

lưng hắn gọi hắn lại, "Ngươi không cần đi, không cần ly khai, ngươi đi
rồi,thật sự sẽ chết đấy, cha ta sẽ không cứu ngươi nữa đâu!"

"Ta không sợ chết, ta chỉ sợ sẽ hối tiếc, ta muốn trở về tìm hiểu cho rõ,

giữa ta và Ly Nhược rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!" Phong Mạc Thần nhìn
bên hông, bình tĩnh nói.

Nhan Tiểu Ngọc cuống quít tiến lên, níu chéo áo hắn, van xin nói,

"Đừng đi, ít nhất, hiện tại đừng đi, chỉ có còn sống, ngươi mới có thể cùng
với người mình yêu ở chung một chỗ, ngươi chết rồi, cái gì cũng không
có!"

Phong Mạc Thần không nói, chỉ là lẳng lặng nhìn Nhan Tiểu Ngọc, hai

tay nàng nắm thật chặt tay của hắn, kiên định nói, "Chúng ta thành thân đi!"

"Chỉ là giả thành thân, chúng ta lừa cha, để cho người giúp ngươi chữa

khỏi kỳ độc, xong rồi sẽ nói cho người biết, tất cả chỉ là diễn trò, hắn sẽ
hiểu cho chúng ta!" đôi mắt to xinh đẹp của Nhan Tiểu Ngọc lóe ra ánh
sáng, môi mềm mím chạt, như cánh hoa hồng, trơn bóng diễm lệ.

Phong Mạc Thần lắc đầu, "Không cần, làm vậy sẽ có ảnh hưởng không

tốt với danh dự của ngươi, sau này rất khó gả ngươi ra ngoài!"

"Không sao, ta không quan tâm, căn bản ta cũng không giống người của

thời đại này, cũng không để ý tới tập tục nơi này, chỉ giả thành thân mà thôi,
cùng lắm thì sau này ta sẽ rời khỏi Bắc Man!" Nhan Tiểu Ngọc nắm chặt
tay Phong Mạc Thần, không muốn buông ra.

Bạch Ly Nhược tỉnh lại, là sáng ngày hôm sau, nàng kinh ngạc nhìn màn

tơ trắng noãn, hoa văn lặp lại đan vào nhau tạo ra khung cảnh xinh đẹp, ánh
mặt trời ấm áp, mang theo hơi thở lười biếngxuyên qua hai ngón tay vẩy
vào bên trong phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.