KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 1076

Bạch Ly Nhược cụp mắt, nàng bây giờ, không thể yêu, làm sao có thể

còn làm ra chuyện gì đây?

Minh Nguyệt mang theo Bạch Ly Nhược, chậm rãi đi tới trúc uyển, dọc

đường đi, nhìn thấy không ít thôn dân dương dương hỉ khí, rất nhiều thôn
dân mang quà tặng đi tới trúc uyển, những người nơi này mặc rất ít, chỉ có
chút da thú cùng quần dài, hơn nữa dáng vẻ thô thô tráng tráng, Bạch Ly
Nhược ở trong đám người, có vẻ cực kỳ dễ coi.

Không ít người quay đầu lại nhìn nàng, nàng chậm chạp hướng trúc

uyển đi tới, áo trắng kéo đất, thân hình mảnh khảnh, dưới ánh mặt trời chói
chang phản chiếu ra cái bóng thật dài, không biết bao nhiêu người dùng ánh
mắt kỳ quái quan sát nàng, nhưng nàng chỉ sốngtrong thế giới của bản thân,
như khúc gỗ đi về phía trước.

Bởi vì Bắc Man cực độ vắng vẻ, dân số ít, cho nên thôn dân sống hòa

thuận đoàn kết với nhau, một nhà có chuyện, cơ hồ nhà nhà đều biết, Nhan
gia mặc dù tới Bắc Man không lâu, nhưng đã mang đến nhiều điều tốt đẹp
đến, cho nên thôn dân đối với Nhan Hán Tam hết sức tôn kính,hôn lễ này
cũng được làm cực kỳ náo nhiệt.

Nhan Hán Tam đứng ở sân chiêu đãi khách trong hôn lễ, tiếng cười sảng

lãng vang dội, vốn cũng không nhiều râu nhưng cũng vẫn vuốt, cho đến khi
hắn nhìn thấy Minh Nguyệt cùng Bạch Ly Nhược đến, thì sững sờ một
phen.

Minh Nguyệt trước đây hay một thân áo trắng nay đổi áo có màu tàn

thuốc, đưa cho Nhan Hán Tam một miếng dạ minh châu làm quà tặng, mà
Bạch Ly Nhược, một thân thuần trắng, mặt tái nhợt không chút thay đổi, chỉ
là luôn tìm kiếm bóng dáng của Phong Mạc Thần trong đám người nhốn
nháo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.