KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 1122

Đáng tiếc, ngôn ngữ như thế không uy hiếp Phong Mạc Thần thành

công, nam tử đẹp trai không thèm để ý, hai mắt sáng như sao híp lại, ánh
mắt hoa mỹ tiếp tục tiến sát từng bước, dường như đã quyết định, hôm nay
phải đem nàng lau khô, sau đó ăn sạch.

Phía sau đã không còn đường trốn, Bạch Ly Nhược đáng thương đành

đem chủ ý chạy trối chết đánh vào giường lớn rộng rãi, nhắm ngay thời cơ,
thừa dịp miệng Phong Mạc Thần nhào tới, nàng cúi đầu tránh một bên, lách
qua cánh tay phải, chạy ra ngoài, động tác hết sức nhạy bén, nắm bắt thời
cơ đúng lúc, mắt thấy thắng lợi sắp tới, cửa ra đang ở trước mặt. Nhưng tay
chân nàng không đủ dài, chạy trối chết cũng không thoát khỏi cánh tay của
sói xám lớn.

Bước chân Bạch Ly Nhược đáng thương chưa kịp ra tới cửa đã cảm thấy

thân thể chợt nhẹ, cả người bị Phong Mạc Thần ôm vào lòng, động tác lôi
kéo quá kịch liệt, hai người quấn vào nhau, thân thể ngã xuống, cùng lăn
trên giường, lộn vài vòng mới dừng lại.

"Nàng còn muốn chơi sao? Hử?". Phong Mạc Thần đè nữ nhân nghịch

ngợm phía dưới, hai tay đè ở bên thân nàng, híp mắt, nửa nhạo báng, nửa
uy hiếp hỏi. Trên người hai người chỉ mặc quần áo đơn, sau khi đùa giỡn, y
phục rộng thùng thình rối loạn, cảnh xuân tiết ra ngoài.

"Ha ha ha...... Không chơi nữa, chàng không thể đụng vào ta, ta không

đùa". Bạch Ly Nhược cười xin khoan dung, thành ý mười phần, vẻ mặt
nghiêm trang, đôi tay nàng ôm gáy hắn, "Nhẫn nại lâu như vậy rồi, đừng ở
thời khắc mấu chốt này làm cổ trùng trong thân thể chàng thừa cơ lợi
dụng!"

"Không nhịn được, Nhược nhi, chết thì chết, dù sao, cho tới bây giờ, ta

cũng không phải là người giữ hôm nay để đổi lấy ngày mai". Nói xong,
Phong Mạc Thần kéo tay nàng xuống, đặt lên hạ thân đang ngẩng cao của
mình, hướng dẫn từng bước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.