KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 1143

A Nhã không cách nào trả lời, Nhan Hán Tam thở dài, "Đúng vậy, hồng

thuỷ, nhưng kỳ quái dạ là chết chìm đều là binh mã của Tây Lương, phòng
ốc cùng gia quyến của thôn dân đều bình yên vô sự."

Phong Mạc Thần mỉm cười, "Lần hồng thuỷ này, không có gì là kỳ quái,

để nước lụt, giống như có sự tính toán tỉ mỉ từ trước."

Nhan Hán Tam liền không nói thêm gì, chỉ là lấy một hộp gỗ từ trong

ống tay áo ra, trong hộp gỗ là hàn cưu mà người Tây Lương mơ ước đã lâu,
hàn cưu tản mát mùi xạ hương nhàn nhạt, không cần nhìn, cũng biết đây là
thánh phẩm giải độc.

Phong Mạc Thần nhìn hàn cưu, trầm mặc không nói, hồi lâu, hắn mới

ngẩng đầu, nhìn phương xa nói, "Không cần, Nhược nhi, chỉ sợ sẽ không
trở lại nữa......"

Nhan Hán Tam cau mày, A Nhã nhận lấy hàn cưu trong tay Nhan Hán

Tam, mọi người lần lượt quỳ xuống bên cạnh Phong Mạc Thần, hai mắt
khắc đầy mong đợi, không hề chớp mắt nhìn hắn.

Phong Mạc Thần lắc đầu, "Nhược nhi chưa trở về, ta sẽ không ăn hàn

cưu, các ngươi cũng đi đi, cứ để mình ta ở đây, chờ nàng......"

Mọi người trầm mặc, một nhóm người cùng với hắn, ở cửa thôn chờ đợi,

ngày thứ nhất, Nhan Hán Tam phái người xây chiếu đài tại chỗ, bên trong
khói bếp lượn lờ, trừ dã thú ẩn hiện, một bóng người cũng không có.

Ngày thứ hai, Phong Mạc Thần vẫn như cũ, không hề nhúc nhích đứng

nguyên lý, con ngươi thâm thúy, sáng quắc nhìn phương xa.

Ngày thứ ba, A Nhã cũng bắt đầu cùng Phong Mạc Thần không ăn

không uống, hai người như tảng đá đứng tại chỗ.

......

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.