KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 353

Nhiên có ý gì, nhưng nàng biết, bất tri bất giác, Hàn Thiên Mạch đã cách
nàng càng ngày càng xa.

Đêm tối như mực, rút đi khí nóng của mùa hè, gió đêm hơi lạnh, trên

bầu trời có vài ánh sao tựa như chấm nhỏ chiếu sáng rực rỡ, đổ xuống nhân
gian, xuyên thấu bóng cây, trải đầy lên đất.

Phong Mạc Nhiên ngồi trên giường ở Loan Hoa cung, hai chân duỗi

thẳng, lập tức có cung nữ tiến lên giúp hắn cởi giày, cung nữ đang chuẩn bị
cởi xuống áo bào, bị hắn phất tay ngăn cản.

Bạch Ly Nhược đứng ở đó, tay chân luống cuống, nàng không muốn

quan hệ giữa bọn họ tiến đến bước này.

Phong Mạc Nhiên ngước mắt nhìn nàng một cái, lạnh nhạt nói "Đứng đó

làm gì, tới đây giúp ta cởi quần áo."

Bạch Ly Nhược bước đến, thản nhiên nói "Hoàng thượng, đừng để cho

ta hận người!"

Phong Mạc Nhiên mỉm cười "Nàng có lý do hận ta sao?"

Bạch Ly Nhược trầm mặc, nàng không có, thật sự không có, đi đến bước

đường này, hoàn toàn là do nàng tự chuốc vạ vào thân.

Phong Mạc Nhiên nghiêng người, bắt được tay nàng dùng sức kéo, nàng

ngã lên giường, hắn lật người đè xuống, hai mắt trong suốt khóa chặt nàng
"Ly Nhược, nàng có tin không, ta giống như, kiếp trước đã từng thấy nàng!"

Bạch Ly Nhược bị hắn đè ở phía dưới không thể động đậy, nhìn hắn từ

từ cởi quần áo của mình, tay của nàng nhẹ nhàng không tiếng động trượt
xuống phía dưới đầu gối, cầm chặt súng lục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.