KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 390

"Thần, về sau chúng ta mang theo con chuột này lưu lạc chân trời, có

được hay không?" Bạch Ly Nhược ở trong lòng Phong Mạc Thần, thỏa mãn
trước nay chưa từng có.

"Ừ." Phong Mạc Thần nhàn nhạt.

"Sau này, liền kêu con chuột nhỏ này tên xèo xèo có được hay không?"

Bạch Ly Nhược vẫn mỉm cười như cũ, tràn đầy kỳ vọng đối với tương lai.

"Ừ." Phong Mạc Thần ừ nhẹ một tiếng.

"Chúng ta, đi tìm bảo tàng sao?" Bạch Ly Nhược ngồi ở trong ngực

Phong Mạc Thần, hai người cùng cưỡi một con ngựa, xèo xèo ở trên bả vai
Bạch Ly Nhược, hai người một sủng vật, cảnh sắc này, trông rất đẹp mắt.

"Cái bảo tàng này, Phong Mạc Nhiên đã tìm từ lâu, nếu như mà ta cử

người đi tìm, vừa lúc dẫn hắn đến đó." Phong Mạc Thần không chút để ý
siết cương ngựa, ôm nhuyễn ngọc ôn hương trong ngực, dần dần, có chút
tâm ý viên mãn.

"Vậy chúng ta đi Lăng châu gặp tỷ tỷ, có được không? Không biết Vân

Cảnh Mạch có trở về Lăng châu hay không?" Bạch Ly Nhược ngồi trong
ngực Phong Mạc Thần, không chịu an phận, một lát trêu chọc xèo xèo trên
vai, một lát nghiêng đầu nhìn sắc mặt Phong Mạc Thần.

"Được, nàng nói đi nơi nào chúng ta liền đi nơi đó, nhưng đầu tiên,

chúng ta phải tìm một nơi để ở." Phong Mạc Thần kẹp chặt bụng ngựa,
vung roi hướng tớiđường nhỏ thưa thớt người qua đi.

Ngoài kinh thành năm dặm có nhà trọ ở sườn núi, Bạch Ly Nhược tắm

rửa xong nằm trên giường chờ Phong Mạc Thần, hắn đi thăm dò tin tức,
không biết Phong Mạc Nhiên có phái truy binh đuổi theo tới đây không,
hơn nữa Thần vương phủ có nhiều người như vậy, nàng biết, trong lòng hắn
lo lắng điều gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.