KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 393

Hàn Thiên Mạch cúi đầu, lông mi trong suốt, như một thanh bồ phiến

triển khai.

"Ai trúng độc?" Bạch Ly Nhược lấy cớ hỏi.

"Với ngươi, không liên quan." Phong Mạc Thần kéo Bạch Ly Nhược,

hướng về phía Hàn Thiên Mạch nói "Chúng ta tính đi Lăng châu, ngươi
đồng hành cùng chúng ta không?"

"Thôi, ta đi núi Phục Hổ Lăng Châu hái thuốc, không cùng đường với

các ngươi." Hàn Thiên Mạch ngẩng đầu lên, nhàn nhạt nhìn Bạch Ly
Nhược.

"Được, có gì cần chúng ta giúp một tay, phái người đi Vân gia Lăng

châu báo cho chúng ta biết." Phong Mạc Thần mỉm cười như cũ, ánh mắt
thâm thúy, lưu quang lóe lên, giống như sao băng xẹt qua phía chân trời
trong phút chốc.

Bạch Ly Nhược cảm thấy không khí có chút quỷ dị, trực giác nàng cho

thấy, Phong Mạc Thần có chuyện giấu diếm nàng.

Trong một quán rượu lớn nhất trấn, Phong Mạc Thần cực kỳ bạo phát

gọi một bàn món ăn, Bạch Ly Nhược đã lâu không ăn cơm ngon như vậy,
vùi đầu vào ăn, Phong Mạc Thần lại cầm hạnh nhân trêu chọc xèo xèo.

Vì vậy quán rượu liền xuất hiện một bức tranh, nhã trí bao gian, món ăn

quý và món ngon lạ đầy bàn, một vị nam tử tuấn mỹ khó có thể hình dung
đang trêu chọc một con chuột nhỏ một thân trắng như tuyết.

Chuột con tựa hồ có linh tính, chớp mắt to buồn bã, nhìn hạnh nhân

trong tay nam tử, thỉnh thoảng kêu chít chít.

Còn vị cô nương áo tơ trắng bên cạnh, tựa hồ đói bụng thật lâu, hứng thú

đối với bàn đầy thức ăn, trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần, là vẻ thoả mãn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.