KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 408

chịu hình phải dùng nội lực để chống cự trong đau đớn, chờ châm dài xuyên
thấu, cuối cùng sẽ rút nó ra, nhưng châm dài trải qua trượng lớn, đã khảm
sâu vào bên trong, rút ra giống như rút gân cốt.

Phong Mạc Thần đã bị choáng, lần nữa ngưng sống lưng, người hành

hình nắm phần đuôi châm dài, dùng sức, rút ra máu cùng tủy xương rời
khỏi thân thể, lúc này Phong Mạc Thần mới phát ra tiếng rên đầu tiên, sau
đó rơi vào trạng thái hôn mê hoàn toàn.

Bạch Ly Nhược ở trong nhà trọ đợi Phong Mạc Thần đã ba ngày trời, ba

ngày qua, nàng không ăn không uống, một mình ngồi trên bậc thềm, người
đi qua đi lại đường không ngừng nhìn nàng.

Phong Mạc Thần mất tích, nàng tỉnh dậy, đã không thấy tăm hơi, nàng

dự cảm, quả nhiên rất đúng, chỉ cần nàng có cảm giác với hắn, hắn sẽ không
nói một tiếng mà rời khỏi nàng.

Nàng đã vất vả tự thuyết phục mình, tha thứ cho những việc làm trước

kia của hắn, nhưng lại đổi lấy hắn yên lặng không tiếng động rời đi. Ba
ngày qua, nàng giống như một pho tượng ngồi trước cửa nhà trọ, nàng cho
mình thời gian ba ngày để chờ hắn, nếu như trong vòng ba ngày hắn không
trở về tìm nàng, nàng cùng hắn ân đoạn nghĩa tuyệt.

Ánh tà dương dần dần tắt, người đi đường cũng bắt đầu về nhà, nhưng

nàng không biết, nhà của nàng ở đâu.

Thôi, nàng đã cho hắn thời gian, giờ là lúc nên rời đi. Đứng lên, mới

phát hiện tay chân lạnh như băng, cả người cứng ngắc, nhịn cảm giác
choáng váng, khó khăn trở về phòng trọ, thu dọn hành lý của mình.

Mang theo bọc quần áo, ra khỏi nhà trọ, không biết quân lính chạy đi

đâu cai triều, một dòng người đi qua, làm nàng bị đụng ngã xuống, thật may
sau lưng có một đôi tay đỡ lấy nàng, nàng quay đầu lại, nhìn người ở phía
sau, cười một tiếng chua xót "Thiên Mạch."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.