KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 650

"Cho dù, nàng bán đứng con, phản bội con?" Sắc mặt Hoa HInh trắng

bệch, hai mắt sáng quắc, ai oán nhìn Phong Mạc Thần.

"Nương, xin lỗi, cho dù nàng phản bội con, con cũng không có cách nào

hận nàng." Phong Mạc Thần cúi đầu, nhìn về phía thành lâu, Bạch Ly
Nhược đã từng hát vang ở đây, Phong Mạc Nhiên cũng bị bắn chết ở đây.

Đã quá nhiều người chết, thật sự hắn cũng không nên tiếp tục thù hận,

chỉ cần hắn yêu nàng, nàng yêu hắn, chỉ như vậy là đủ rồi. Phản bội cũng
được, lừa dối cũng được, thậm chí hắn không cần nàng giải thích, chỉ cần
nàng nói với hắn, nàng yêu hắn, chỉ cần như vậy, là đủ.

Lúc Phong Mạc Thần ngước nhìn lên, trong mắt Hoa Hinh nhòe lệ, đây

là tình yêu sao? Bởi vì tình yêu có thể phản bội, nghi kỵ, lừa dối. Té ra, bà
không phải không hiểu con trai bà, mà là bà không hiểu tình yêu.

Hoa Hinh thong thả bước từng bước xuống bậc thang, tiếng nói bay

trong gió "Thần Nhi, nay sống cuộc sống của con, con là con của tiên đế,
mẫu thân sẽ vì con đòi lại công bằng, nhớ kỹ, cho dù có xảy ra chuyện gì,
cũng không được xem thường vứt bỏ mạng sống của mình."

Phong Mạc Thần hơi xúc động, hắn nhìn theo bóng lưng Hoa Hinh, gió

thổi váy dài lung linh bay lượn, bóng dáng bà trong đêm kiên định cô đơn,
lại mơ hồ mang theo ánh sao sáng rực, nhìn theo hình bóng của bà, hắn thì
thầm "Nương, xin lỗi."

Hôm sau, Thần Hòa Điện cháy, lửa cháy cao đến tận trời, hỏa diễm hừng

hực như một bồn máu, nuốt hết toàn bộ hoàng cung, trên bầu trời, mây bị
nhiễm khói xám cũng đứt quảng rời rạc, ẩn ẩn màu đỏ như máu.

Cơn lửa lớn nhanh chóng lan tỏa khắp nơi, tất cả hoàng cung đều bị trận

liệt hỏa này cuốn lấy, Hoa Hinh đứng ở chổ cao nhất hoàng cung, áo lụa
bay phấp phới trên Chu Tước Lâu, tóc bà bay bay phía sau như điệu múa,
bà ngẩng cao đầu, khí thế áp đảo tất cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.