KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 681

Vân Thiên Mạch nhìn Bạch Ly Nhược một cái, nước mắt của nàng đã

tràn thành sông, không cần nói bất kỳ lời vô nghĩa nào, cầm kiếm, đâm
thẳng vào điểm yếu của Phong Mạc Thần.

Phong Mạc Thần lui về phía sau mấy bước, một tay nghênh địch, thời

gian trôi qua, đã rơi vào thế hạ phong, hắn hừ lạnh một tiếng, đẩy Bạch Ly
Nhược đang ở trong ngực cho Vân Thiên Mạch, Vân Thiên Mạch đưa tay
tiếp được, vừa định mở miệng, lại kêu lên một tiếng "Cẩn thận."

Một quả chông sắt lao tới sau lưng Bạch Ly Nhược, hắn liền xoay

người, chông sắt biến mất trong ngực của hắn, Phong Mạc Thần nhảy từ
cửa sổ chạy đi.

Bạch Ly Nhược thấy lồng ngực của Vân Thiên Mạch hiện lên màu đen,

xanh lớn liền hoảng sợ, nàng muốn kêu, lại không kêu được, Vân Thiên
Mạch sắc mặt đen nhánh giải huyệt cho nàng, hơi thở mong manh "Tiểu
Thất, ngươi tha cho Phong Mạc Thần, hắn chỉ là, chỉ là quá tưởng niệm."

Lời của hắn còn chưa nói hết, đã hoàn toàn hôn mê bất tỉnh, Bạch Ly

Nhược khóc thét lên "Thiên Mạch, Thiên Mạch, thật xin lỗi ——"

"Người tới..., cứu Thiên Mạch, Thiên Mạch…" Nước mắt của Bạch Ly

Nhược rơi như mưa, đều tại nàng tùy hứng, chọc phải người không nên
chọc.

Vân Cảnh Mạch chạy tới đúng lúc, cau mày kiểm tra một phen, sau đó

tuyên ngự y giải độc, Vân Thiên Mạch coi như có mạng lớn, khoảng cách
giữa chông sắt kia với tim chỉ có nửa phần, nếu gần tim một chút, chỉ sợ
hắn sẽ mất mạng ngay tại chỗ.

Trải qua bàn tay thần kỳ của ngự y, ngày thứ hai Vân Thiên Mạch liền

tỉnh lại, Bạch Ly Nhược khóc đỏ cả mắt, bàn tay to của hắn nắm hai tay của
Bạch Ly Nhược thật chặt, lần đầu tiên, nàng không có né tránh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.