KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 682

Nước mắt rơi xuống trên mu bàn tay của Vân Thiên Mạch, Bạch Ly

Nhược nghẹn ngào, " Thiên Mạch, thật xin lỗi, ta không biết hắn là người
như vậy."

"Đứa ngốc, không cần nói xin lỗi với ta, ta nói rồi, ta sẽ luôn ở phía sau

chờ ngươi, bất kể ngươi làm sai đều gì, hậu quả, giao cho ta gánh chịu!"
Vân Thiên Mạch suy yếu cười một tiếng, ánh mắt thâm trầm như không bao
giờ thấy đáy vực sâu.

Bạch Ly Nhược lắc đầu, môi dưới bị cắn ra tia máu, nàng sao có thể tin

được, Phong Mạc Thần sẽ là loại người như vậy? Nàng tình nguyện chết
trong ám khí của hắn, cũng không muốn thấy rõ mục đích thật sự của hắn.

Tay của Vân Thiên Mạch lau gò má của nàng "Tiểu Thất, tối nay ta cùng

ngươi vào cung, ngươi không phải là muốn xem nơi hắn từng sống qua
sao?"

"Không cần, ta ở nhà cùng ngươi." Bạch Ly Nhược lắc đầu, nước mắt

không cách nào ngừng lại.

"Tiểu Thất, ta không muốn ngươi mang theo bất cứ tiếc nuối nào tiếp

nhận ta, tối nay chúng ta vào cung đi, ta chỉ là bị thương, không phải gãy
tay gãy chân, có thể đi bộ." Vân Thiên Mạch âm thầm cười, nắm tay Bạch
Ly Nhược, cũng khiến trái tim của nàng đau xót theo.

Ban đêm, hoàng cung giăng đèn kết hoa, tiểu hoàng đế mặc long bào

nay đã tám tuổi, đang trêu chọc cung nữ bên cạnh, Thượng Quan Kiêu nhìn
thấy, hừ lạnh một tiếng, sắc mặt tiểu hoàng đế lập tức suy sụp ngồi thẳng
tắp.

Vân Thiên Mạch ngồi ở phía dưới buổi tiệc, ngồi bên cạnh là Bạch Ly

Nhược, bên góc đại điện có mấy chậu lửa, không khí ấm áp cùng bầu trời
lạnh băng bên ngoài đối lập rõ rệt, chẳng biết lúc nào, đã có bông tuyết bay
xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.