KHÍ PHI KHUYNH THÀNH CỦA VƯƠNG GIA - Trang 910

Hắn quá gầy, cũng quá đẹp, Phong Mạc Thần như vậy làm cho lòng

người đau xót, Bạch Ly Nhược không dám nhìn vào mắt hắn, cúi đầu
xuống, thản nhiên nói, "Hơn nửa đêm rồi, ngủ đi".

Sau khi nói xong, nàng xoay người, lại bị Phong Mạc Thần nắm vòng eo

mảnh khảnh, hắn nhích tới gần nàng, chóp mũi đã chạm lên trán nàng, hắn
muốn nói ra tình cảm của mình, nhưng cuối cùng lại bỏ qua, hắn không
phải loại người có thể nói lời ngon tiếng ngọt, điều hắn có thể làm vì nàng
là chăm sóc nàng, cưng chiều nàng, nhưng bây giờ, dù hắn làm gì, nàng
cũng không nhìn thấy, không cảm thấy rồi......

Chua xót tràn ra khắp đáy lòng, môi Phong Mạc Thần mím chặt, ngàn

vạn ngôn ngữ không thể nói ra hóa thành một tiếng thở dài bất đắc dĩ, môi
mỏng khẽ mở, thương tiếc hôn lên trán nàng.

Sống lưng Bạch Ly Nhược cứng đờ, hiển nhiên không nghĩ tới hắn sẽ có

động tác này, từ ngày nàng lấy thân phận Mộc tần vào cung tới nay, mặc dù
mỗi đêm cùng hắn cùng giường chung gối, nhưng hắn chưa bao giờ chạm
vào nàng, cũng không miễn cưỡng nàng, nhưng nụ hôn nhẹ nhàng vừa rồi
đã động đến nỗi đau trong lòng nàng.

Nàng có chút phản kháng quay đầu, hai tay đẩy lồng ngực hắn, đôi môi

Phong Mạc Thần chậm chạp rời khỏi trán nàng, mắt phượng hẹp, dài mang
theo thần sắc mê mang nan giải, chậm rãi nhìn lên ánh mắt của nàng.

Bạch Ly Nhược cúi đầu, tránh thoát tầm mắt triền miên của hắn, Phong

Mạc Thần lật người đặt trên người nàng, hai tay của hắn đặt hai bên giường,
chống đỡ toàn bộ sực nặng của cơ thể mình, môi của hắn tìm kiếm, di
chuyển tới môi mề của nàng.

Bạch Ly Nhược đột nhiên ngước mắt, tầm mắt đụng vào con ngươi tĩnh

mịch, cô đơn mang theo sự đau lòng vô hạn, lòng của nàng theo tầm mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.