KHI TA MƠ QUÁ LÂU - Trang 32

trẻ và luật sư hay bác sĩ ăn trưa trong dĩa bằng dao, nĩa và thìa, những bộ đồ
ăn bạc đã hơi mờ đi do sử dụng. Tuy thế, tất cả đều có chạm nổi chữ G. H.
Kwang Meng nghe Hock Lai nói rằng nhà hàng ban ngày này ban đêm sẽ
trở thành quán bar, cũng đủ loại gái gú. Ban ngày nó chỉ phục vụ bữa trưa.

Khi họ tiến vào, khí lạnh từ máy điều hòa đập vào mặt anh như một làn

gió lạ. Hock Lai ra dấu cho người bồi bàn, anh ta dẫn họ đến một bàn ăn.
Kwang Meng ngồi đối diện Hock Lai và nhìn ra phía người ca sĩ Ấn tứ
tuần. Bà ta đang ngồi trên bục gỗ, nhấn nhá cây piano đứng cũ kỹ.

Ngày cũng như đêm, anh chính là người ấy
Chỉ mình anh, dưới ánh trăng hay ánh mặt trời…

[12]

Hock Lai đang đeo cà vạt. Một chiếc cà vạt quấn quanh cổ như thòng

lọng, anh nhớ lại thời trung học mình từng phải đeo cà vạt trong dịp lễ lạt
nào đấy. Anh không thích các dịp lễ lạt trong nhà trường mấy. Đúng hơn,
anh không thích mọi dịp lễ lạt chút nào.

Khí lạnh từ máy điều hòa dường như đang len vào bàn chân không mang

vớ của anh, trần trụi cho cả thế giới biết. Nhưng khi nhìn quanh, anh nhận
ra không ai để ý. Họ vẫn mê mải ăn, hay nhâm nhi Nescafe mà thảo luận
thị trường chứng khoán. Một người bồi bàn đến giúp họ gọi món.

“Meng, tao cần nói lại mày chuyện tối qua.”
“Ờ.”

“Cái chuyến đi chơi Chủ nhật ấy, tao nghiêm túc đó.”
“Tao không đi được mà!”
“Thôi đi. Tao đang nói nghiêm túc đấy. Bọn con gái đó ngoan ngoãn lắm.

Mày sẽ thích Anne Tan, con bé mày sắp cặp bồ ngay.”

“Tao cặp bồ á?”
“Đương nhiên rồi. Tao đã kể cho con bé tất tần tật tuốt tuồn tuột về mày.

Thật ra, bạn hiền à, tao quảng cáo cho mày dữ dội lắm. Chắc chắn sẽ làm
mày phổng mũi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.