KHI TA MƠ QUÁ LÂU - Trang 22

sau đã phát chán, và nàng được mười tám, nàng quyết định không thể như
thế mãi, và tự trở thành gái bar. “Ít nhất giờ thì em tự chủ,” nàng tuyên bố.

“Này! Lucy! Bọn kia nói với em câu đùa tục tĩu gì đó?” Portia hau háu

hỏi.

“Ai nói với em câu đùa nào cơ?”
“Cái bàn đó đó. Bọn anh nghe em cười to lắm mà,” Hock Lai trả lời.
“À, cái đó hả? Nhưng có phải câu đùa tục tĩu nào đâu!”

Hock Lai vẫn khăng khăng: “Thế thì làm sao em cười dữ thế?”
“Vì thằng cha đó nói một câu buồn cười quá, nên em mới cười thôi.”
“Thế thì chia sẻ đi chứ!” Portia kêu lên.

“Có gì đâu mà chia với sẻ hả trời. Cái gã ấy, hắn đòi cưới em. Nhưng ý

hắn chỉ là muốn ngủ với em mà thôi. Em biết chứ. Em nhiều kinh nghiệm
lắm.”

Xa cách quá, như thể là chuyện của người khác, Kwang Meng chợt thấy

nhói đau. Mà có thật là nỗi đau không, sao lại xa xôi diệu vợi tới vậy?

Sau khi Lucy đã đi mời bia những khách hàng khác, và anh bắt đầu thấy

nhớ hơi ấm của nàng bên cạnh, Hock Lai đề nghị họ tổ chức một buổi đi
chơi Chủ nhật tuần tới ở bãi Sedili, phía Nam Johore. Y biết hai cô. Gái
ngoan. Có thể mời đi chơi được.

“Đôi lúc cũng phải đổi gió chứ!” y nói, “lúc nào cũng mấy ả gái bar như

Lucy với Mary thì coi sao được. Nè, tao không có ý coi thường gái bar đâu
nhé,” cứ như thể y cần phân bua với ai vậy, “nhưng bọn mình có nhiều
điểm chung với những cô như Cecilia Ong và Anne Tan hơn.”

Kwang Meng cảm thấy hơi ngạc nhiên. Anh chưa từng biết bạn mình lại

hợm hĩnh đến thế. Làm sao xếp loại được con người, xếp loại được con
gái? Gái bar và gái ngoan cơ đấy, Kwang Meng nghĩ thầm. Anh không có
kinh nghiệm nào với “gái ngoan”, và chẳng hiểu họ ra sao. Cũng không
thích thú. Anh đột ngột nhớ đến những cô gái ở trường trung học. Lúc nào
cũng chuyện trò cục ta cục tác, như gà mái đẻ trứng. Con gái có đẻ trứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.